Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Mình biết cậu tốt với mình nhất mà", Hứa Tịnh Nhi ngồi dậy, dựa vào thành giường, vừa uống nước vừa hỏi; “Cấp trên thế nào rồi? Anh ta vẫn ổn chứ?”  

 

Tình hình của anh ta chắc là tệ hơn của cô.   

 

Tiêu Thuần không có thiện cảm với Tả An nên nói khá khó nghe: “Không chết. Tiếc ghê”.   

 

Không chết đồng nghĩa với không sao.   

 

Hứa Tịnh Nhi cảm thấy yên tâm. Không sao là tốt rồi, nếu không thì cô phí công đi cứu anh ta quá.   

 

“Phải rồi, ai tìm thấy bọn mình thế?”  

 

Tiêu Thuần cầm lấy cốc nước sau khi Tịnh Nhi uống xong, đặt lên đầu tủ và nói: “Đội cứu hộ. Mình cũng không rõ nhưng mình thấy họ đưa cậu và Tả An xuống núi”.   

 

Hứa Tịnh Nhi gật đầu: “Vậy thì mình phải cảm ơn đội cứu hộ mới được”.   

 

Dừng lại một lúc, cô bỗng nghĩ tới điều gì đó bèn chau mày: “Phải rồi Thuần Thuần, cậu tới thăm mình thế này có ổn không? Phía bên đó nhiều tai mắt như vậy, dù sao cậu cũng là người của Khiết Thần…Mình không sao đâu, cậu đi trước đi”.   

 

Tiêu Thuần phất tay: “Không sao, dù sao thì hai cái người to nhất cũng đi rồi. Những người khác chẳng ai dám nói gì mình đâu”.   

 

Hai người to nhất sao?  

 

“Ý cậu là Khiết Thần và Tả Tư hả?”  

 

“Đúng vậy, hôm nay sáng sớm, lúc cậu và Tả An được cứu thì được đưa tới đây. Khiết Thần và Tả An theo lý mà nói sẽ tới thăm hai người, nhưng chỉ cử trợ lý Lâm tới thôi. Sau đó tới trưa, bọn họ ngồi máy bay tư nhân về rồi. Lúc đi có vẻ vội, chắc là có chuyện gì đó”.   

 

“Vậy à…”, Hứa Tịnh Nhi chớp mắt như đang suy nghĩ.   

 

Thế nhưng cô nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường, cười nói: ‘"Có phải sếp đang ở phòng của anh ta nghỉ ngơi không? Mình đi thăm chút”.   

 

“Vậy cậu đi đi, dù sao thì mình cũng không đi đâu”.   

 

“Được, vậy mình đi một mình”.   

 

 

 

Tiêu Thuần đỡ Hứa Tịnh Nhi ngồi dậy, cô đi vào nhà tắm, tắm rửa thay quần áo, sau đó mới ra khỏi phòng, đi sang phòng bên cạnh gõ cửa.  

 

Cô nhanh chóng nghe được tiếng bước chân, cánh cửa được mở ra từ bên trong, Kiều Sở nhìn thấy Hứa Tịnh Nhi thì hơi ngạc nhiên: “Cô tỉnh rồi à?”.  



“Ừ, khả năng... hồi phục của tôi cũng khá tốt”. Hứa Tịnh Nhi cố ra vẻ trêu đùa, sau đó hỏi lại: “Cấp trên đại nhân thế nào rồi? Vẫn chưa tỉnh à? Tôi đến thăm anh ấy”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK