Hứa Tịnh Nhi mỉm cười đáp lại "được".
Tả Tư không hề có chút hứng thú nào khi phải ngồi mặt đối mặt uống trà với Tả An, nếu ông Tả đã không có nhà thì cô ta cũng chẳng thèm lấy lệ, nói thẳng với quản gia: "Phòng của tôi đã thu xếp xong rồi chứ? Tôi mệt rồi, muốn đi nghỉ".
Quản gia đáp: "Đã thu xếp xong xuôi, cô có thể nghỉ ngơi bất cứ lúc nào".
Ngừng một lát, ông ta lại bổ sung: "Cô chủ, tôi không sắp xếp phòng dành cho khách cho cậu Cố, cô cậu muốn ở cùng một phòng, hay là bây giờ tôi bảo người thu xếp phòng khác cho cậu Cố?".
Dường như ông ta vừa hỏi một câu rất buồn cười, Tả Tư nhếch môi: "Quản gia, tôi và Cố Khiết Thần đã có mối quan hệ như thế này, đương nhiên là ở cùng một phòng rồi. Sao nào? Ông còn muốn tình cảm chúng tôi không tốt, ở riêng nữa sao?".
Tuy giọng nói của cô ta không chút khách khí, nhưng quản gia vẫn giữ nụ cười ôn hoà, lúc này cũng biết nhận sai: "Cô chủ, là lỗi của tôi, tôi đương nhiên là muốn cô và cậu Cố yêu nhau thắm thiết rồi".
Lúc này Tả Tư mới thôi, nhưng lại nói: "Câu này ông nên hỏi Tả An mới phải, tôi nghĩ chắc ông cũng chưa thu xếp phòng dành cho khách cho cô Hứa nhỉ? Ông hỏi cậu ta xem có cần thu xếp một phòng khác cho cô Hứa không".
Lời nói của cô ta khiến quản gia phải nhìn về phía Tả An và Hứa Tịnh Nhi, ông ta cũng hỏi thật: "Cậu An, có cần thu xếp một phòng khác cho cô Hứa không?".
Tả An nhìn ánh mắt khiêu khích của Tả Tư, trong lòng đã hiểu.
Nếu đã là bạn gái, lại còn là bạn gái có thể dẫn về ra mắt phụ huynh, thì chắc chắn mối quan hệ đã vô cùng tốt đẹp và thân mật, vậy thì ở cùng một phòng là chuyện hiển nhiên rồi.
Vừa rồi Tả Tư nói "tôi và Cố Khiết Thần đã có mối quan hệ như thế này, đương nhiên là phải ở cùng một phòng rồi".
Cô ta cố ý nói như vậy là đào sẵn hố chờ anh ta.
Nếu ở phòng riêng thì sẽ ứng với câu tình cảm không tốt, hay nói cách khác là không có mối quan hệ kia.
Tả An liếc Hứa Tịnh Nhi một cái, đúng lúc đang do dự xem phải trả lời thế nào, thì bỗng một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên.
"Đương nhiên chúng tôi cũng ở cùng một phòng rồi".
Hứa Tịnh Nhi chớp đôi mắt to tròn đen láy, cô nghiêng đầu, ra chiều khó hiểu nhìn Tả Tư, nói: "Cô Tả, cô cũng không cảm thấy cô hỏi câu này rất buồn cười sao? Sao nào? Cô còn mong tình cảm giữa tôi... và Tả An không tốt sao?".
Những lời cô ta vừa nói, cô trả lại không sót chữ nào.
Tả Tư sửng sốt, dường như không ngờ người đáp trả lại là Hứa Tịnh Nhi, nhưng cô ta lại nhanh chóng mỉm cười: "Đương nhiên không phải thế rồi, tôi thật lòng mong rằng hai người yêu nhau thắm thiết".
Cũng dùng những lời quản gia vừa nói trả lại cho Hứa Tịnh Nhi.