Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những điều có thể làm, cô ấy đều làm. Cô ấy không phụ chị gái, cũng không phụ bạn bè. Thực ra những năm qua, cô ấy luôn bị kẹp giữa hai người nên cảm thấy rất mệt mỏi.   

 

Giúp Hứa TỊnh Nhi, khiến cô ấy thấy có lỗi với chị mình. Mà giúp Vân Nhu thì cô ấy lại cảm thấy không đủ chân thành với Hứa Tịnh Nhi. Vốn năm xưa khi Vân Nhu kết hôn ở bên nước ngoài, cô ấy cảm thấy vui lắm. Vì nếu như Vân Nhu đã tìm được bến đỗ, vậy thì sẽ không nhớ tới Khiết Thần và không làm khó cô ấy nữa.   

 

Nói cách khác, nếu như không phải Khiết Thần và Hứa Tịnh Nhi thương nhau thì cô ấy đã không cảm thấy tội lỗi như vậy rồi.   

 

Thế nhưng mọi thứ không như cô ấy tưởng tượng. Cuối cùng Vân Nhu đã trở về, đi sai đường. Còn Hứa TỊnh Nhi thì vẫn được Khiết Thần thương yêu như trước.   

 

Cô gái bất lực, đành phải lấy chính mình ra kết thúc chuyện này.   

 

Nhưng dù Hứa Tịnh Nhi đoán ra tâm tư của mình thì cô ấy cũng sẽ không thừa nhận. Đã làm người xấu thì phải làm đến cùng.   

 

“Không”, Tiêu Thuần đáp dứt khoát: “Hứa Tịnh Nhi, cô muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. Những sự thực đã bày ra trước mắt, tôi chính là người đã hại cô. Tôi cũng nhận tội rồi, trừng phạt kiểu gì tôi cũng nhận. Nếu cô nói xong rồi thì cô về đi”.   

 

Cô ấy cứng đầu như vậy thật sự khiến Hứa Tịnh Nhi đau đầu. Nhưng cô cũng không phải là người dễ đầu hàng.   

 

“Thuần Thuần, mình nói cậu lần cuối. Cậu quan tâm tới mình, cũng quan tâm tới cả Vân Nhu. Vậy thì cậu càng không thể chịu thay tội được. Vân Nhu đã gọi điện cho mình, nói rằng cô ta không có ý định dừng lại. Đợi sau khi cậu bị xét xử, cô ta thoát tội, sẽ lại hại mình nữa. Cô ta sẽ không chịu dừng lại. Như vậy, sự hi sinh của cậu chẳng phải là công cốc rồi sao.  

 

“Mình hi vọng cậu suy nghĩ cho kỹ xem có chỉ đích danh tội trạng của Vân Nhu hay không. Giữa mình và Vân Nhu, mình tin cậu sẽ chọn mình”.   

 

 

 

Lúc Hứa Tịnh Nhi bước ra, Từ Soái đã không kìm nén thêm được nữa. Anh ta đứng bật dạy, lao về phía cô, vội vàng hỏi; “Sao rồi, sao rồi? Cô và Tiêu Thuần trò chuyện thế nào rồi? Cố ấy có chịu từ bỏ không?”  

 

“Những gì cần nói đã nói hết rồi”.   

 

Hứa Tịnh Nhi khẽ thở dài: “Nhưng tính tình cô ấy anh cũng biết đấy: trọng tình trọng nghĩa. Tôi đã phân tích rõ lợi và hại cho cô ấy rồi. Phần còn lại đành đợi cô ấy nghĩ thông suốt thôi”.   

 

“…”  

 

Nhìn hàng lông mày chau chặt của Từ Soái, cô phụt cười. Cô không trêu anh ta nữa: “Yên tâm đi. Tôi tin là Thuần Thuần sẽ đứng về phía mình”   

 

“Cô tự tin đến vậy sao?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK