Nhưng bây giờ cô chẳng có gì, biết đi đâu tìm quà cho Cố Khiết Thần đây... Hứa Tịnh Nhi nhíu mày, ánh mắt giằng co tranh đấu, hai tay đan chặt vào nhau, một lúc sau cũng hạ được quyết tâm.
Hứa Tịnh Nhi hít sâu một hơi, bỗng ngẩng đầu lên, ghé lại gần Cố Khiết Thần, nhanh chóng hôn một cái lên má anh, nói: "Chúc mừng năm mới, Cố Khiết Thần!".
Cố Khiết Thần sửng sốt, ánh mắt cũng đờ ra.
Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh mà không có mục đích gì...
Hứa Tịnh Nhi hôn xong liền lập tức rụt lại, cô cũng không biết mình bất ngờ hôn Cố Khiết Thần liệu có khiến anh nổi giận hay không, nhưng cô quả thực không nghĩ ra món quà nào khác, chỉ có thể tạm thời dùng nụ hôn này làm quà.
Cô nhìn trộm Cố Khiết Thần, thấy anh không có bất cứ phản ứng gì, trong lòng không khỏi hồi hộp bất an.
Cô cảm thấy ánh mắt của anh dần quay sang mình, ánh mắt vô cùng âm trầm. Ngay sau đó, nghiêng người về phía cô.
Một nụ hôn rơi vào môi Hứa Tịnh Nhi không có dấu hiệu báo trước.
Cố Khiết Thần không như chuồn chuồn lướt nước giống Hứa Tịnh Nhi, mà hôn sâu mười mấy giây mới rời khỏi môi cô.
Đầu óc Hứa Tịnh Nhi trống rỗng, đờ đẫn một lúc mới tỉnh táo lại. Sau đó, nhìn thấy ánh mắt mờ ám của ông cụ Cố, gò má cô bỗng chốc nóng bừng lên. Lần này cô thẹn thùng thật, cụp mắt xuống, không dám nhìn ông cụ Cố và trợ lý Lâm nữa.
Cố Khiết Thần nhìn dáng vẻ này của Hứa Tịnh Nhi, khóe môi nhếch lên, lại cố ý ghé lại vành tai cô, giọng nói khàn khàn mê hoặc chậm rãi vang lên: "Chúc mừng năm mới!".
Anh dựa sát vào cô, lúc anh nói, đôi môi ấm nóng thỉnh thoảng lại chạm vào tai cô, sau đó, tai cô cũng đỏ bừng lên với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
Đúng lúc Hứa Tịnh Nhi ngại đến mức muốn đào cái lỗ để chui xuống thì có khách.
Một ông cụ trạc tuổi với ông cụ Cố, dẫn theo hai bé trai giống hệt nhau bước vào, từ xa đã nói với ông cụ Cố: "Ông Cố, chúc mừng năm mới!".
"Ông Tần?".
Ông cụ Cố lập tức vui mừng đứng dậy, chống gậy ra đón, hai ông lão ôm chầm lấy nhau.
Sau khi ngồi xuống, người giúp việc mang trà và bánh lên, Cố Khiết Thần nhẹ giọng hỏi thăm: "Ông Tần, đã lâu không gặp ạ".
"Đây là Khiết Thần hả?", ông cụ Tần đánh giá Cố Khiết Thần một lượt, cười nói: "Năm đó lúc ông gặp cháu, cháu còn nhỏ như thế này, bây giờ đã cao lớn, trở thành đàn ông rồi".
Ông cụ Tần và ông cụ Cố là bạn thân chí cốt, nhưng ông cụ Tần đã di dân từ lâu, vẫn luôn ở nước ngoài, đã mười mấy năm nay không gặp ông cụ Cố.