Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tương tự như… ông nội thích cô, nên mới khiến anh không thể không cưới cô?  

 

Vậy thì anh thật sự nghĩ nhiều rồi, cô thề bây giờ cô chỉ một lòng muốn theo đuổi chính nghĩa và kiếm tiền, mấy chuyện tình yêu cô đã không còn để tâm nữa rồi.  

 

Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng!  

 

Hứa Tịnh Nhi nuốt nước bọt, đang suy nghĩ có cần cam đoan với anh hay không thì đôi mắt đen của Cố Khiết Thần bất chợt lại nhìn chằm chằm gương mặt cô. Anh nhếch môi, nói từng chữ: “Cô thật sự không còn lời nào khác muốn nói với tôi sao?”.  

 

Lời này quả thật làm cho Hứa Tịnh Nhi có chút mờ mịt.  

 

Lời nào khác? Lời gì khác nữa chứ? Giữa anh và cô còn lời gì có thể nói nữa sao?  

 

Nhưng nhìn vẻ mặt đó của Cố Khiết Thần, Hứa Tịnh Nhi cũng không dám trả lời tùy tiện. Cô nhíu mày, suy nghĩ kỹ càng, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì lại lên tiếng: “Có!”.  

 

 

 

Một chữ “có” rõ ràng của cô khiến cho sự u ám nơi đáy mắt Cố Khiết Thần bỗng chốc tan biến, thậm chí khóe môi cong lên gần như không thể phát hiện ra. Anh kéo cà vạt lỏng ra một chút, sau đó ung dung ngồi dựa vào ghế sofa, thản nhiên hất cằm: “Nói đi”.  

 

Hứa Tịnh Nhi vừa khó hiểu vừa nghi hoặc, vì sao cô cảm giác được tâm trạng anh lại tốt lên rồi?  

 

Mặc dù biết tính tình anh luôn thay đổi thất thường như vậy, nhưng thay đổi thế này thì nhanh quá… Khó đây!  

 

Bỏ đi bỏ đi, cô cũng không có tâm trạng đi nghiên cứu cảm xúc của anh, cô chỉ cần đạt mục đích của cô là được rồi.  

 

“Cố Khiết Thần, không biết mấy ngày nay anh có lên mạng không? Nếu có thì chắc đã nhìn thấy mấy lời chửi rủa tôi nhỉ. Thật ngại quá, vì tôi mà liên lụy tới cả anh. Tôi biết anh không thích dính vào scandal, cũng không thích trở thành đề tài bàn tán của người khác”.  

 

Đôi chân thon dài của Cố Khiết Thần bắt chéo nhau một cách tao nhã, ngón tay khẽ gõ lên đầu gối, trên mặt không nhìn rõ vui buồn, chỉ hờ hững nói: “Cho nên?”.  

 

“Cho nên!”, Hứa Tịnh Nhi lập tức ngồi thẳng người dậy, giơ tay phải lên, phát thề: “Tôi nhất định sẽ dẹp yên chuyện này nhanh nhất có thể, sẽ không để tên anh và tên tôi xuất hiện cùng nhau, không còn dính dáng gì với nhau nữa!”.  

 

Chỉ cần cô bàn bạc ổn thỏa với Cố Tuyết, khiến Dung Vương bị trừng trị. Chu Mỹ Kỳ đứng không vững chân, bài mà cô ta viết cũng sẽ không còn giá trị nào, vậy thì quần chúng hóng chuyện cũng sẽ giải tán.  

 

Hứa Tịnh Nhi cũng không biết mình lại nói sai điều gì. Cô nhìn thấy ánh mắt của Cố Khiết Thần dần dần lạnh đi với tốc độ rất nhanh, ngay cả hơi thở quanh người anh cũng dâng lên một tầng hơi lạnh, khiến người ta bất giác run rẩy.  

 

Hứa Tịnh Nhi kìm nén mong muống chạy trốn, lại nuốt nước bọt, nhỏ giọng hỏi: “Anh… anh không hài lòng thì tôi đặt ra thời hạn được không? Ba… ba ngày?”.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK