Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nói đúng hơn, đó là hình chụp chung mà Hứa Tịnh Nhi chủ động sáp lại.  

 

Lúc đó Tiêu Thuần vừa mới mua một chiếc máy ảnh mới, kéo theo Hứa Tịnh Nhi chụp ảnh khắp nơi trong khuôn viên trường, vừa khéo gặp được anh và Từ Soái, thế là ríu rít đòi chụp một bức.  

 

Lúc đó, anh vẫn chưa gặp tai nạn, không có ấn tượng sâu sắc về người vợ chưa cưới là Hứa Tịnh Nhi, chỉ biết đại khái có một người như vậy, thậm chí anh còn không biết bọn họ học chung một trường đại học.  

 

Vẫn là Từ Soái nhắc nhở anh một câu: “Yo, vợ chưa cưới của cậu kìa”.  

 

Anh liếc nhìn Hứa Tịnh Nhi, ánh mắt bình thản không gợn sóng. Hứa Tịnh Nhi thấy anh nhìn lại, đối diện với ánh mắt anh vài giây, vẻ mặt dường như hơi buồn bã, sau đó lại quay đi chỗ khác.  

 

Nhưng cảm xúc của anh đối với cô như thế nào? Không có hứng thú, càng không có hứng thú chụp ảnh, nhấc chân bỏ đi.  

 

Tiêu Thuần chặn trước mặt anh: “Anh Khiết Thần, nể mặt em chụp một tấm thôi, có được không?”.  

 

Vừa nói, cô ấy vừa nháy mắt với Từ Soái, Từ Soái thấy vậy cũng gia nhập hàng ngũ khuyên nhủ. Anh cảm thấy phiền phức mới lạnh lùng gật đầu.  

 

Tiêu Thuần chắc là muốn làm mối cho anh và Hứa Tịnh Nhi, nhưng lại không thể quá trắng trợn nên mới để Hứa Tịnh Nhi, anh và Từ Soái chụp chung với nhau.  

 

Lúc cô ấy bấm nút chụp, Từ Soái nhảy ra xa ba mét, trong ảnh chỉ còn lại anh và Hứa Tịnh Nhi.  

 

Chụp xong, anh đi thẳng một mạch, cũng không đoái hoài tới bức ảnh có cũng được không có cũng được này. Đến bây giờ, anh mới thấy nó lần đầu tiên.  

 

Hứa Tịnh Nhi đứng bên cạnh anh, cẩn thận dè dặt, môi mím lại, ánh mắt long lanh, trông có vẻ rất căng thẳng. Nhưng cơ thể cô lại hơi nghiêng về phía anh.  

 

Ngón tay Cố Khiết Thần chậm rãi vuốt ve gương mặt của Hứa Tịnh Nhi trong bức ảnh. Hồi lâu sau, anh đặt khung ảnh xuống, rời khỏi phòng.  

 

Cố Khiết Thần hỏi người giúp việc, biết được Hứa Tịnh Nhi và Hứa Triển Vọng đang ở ngoài sân, anh bèn đi vòng qua đại sảnh ra phía ngoài. Khi anh đi đến phía sau lưng cách hai người không xa, vừa khéo nghe được câu nói của Hứa Tịnh Nhi.  

 

“Chị rất hạnh phúc, có thể gả cho Cố Khiết Thần là chuyện hạnh phúc nhất trong cuộc đời chị!”.  

 

 

 

Cố Khiết Thần dừng bước chân.  

 

Đôi mắt đen của anh rơi lên bóng lưng mảnh khảnh của Hứa Tịnh Nhi. Anh không thấy biểu cảm của cô lúc nói ra câu đó, chỉ im lặng nhìn, hơi xuất thần.  

 

Dù câu nói đó vẫn chỉ là lời nói dối, anh lại cảm thấy… ngọt ngào như kẹo mạch nha.  

 

…  



Đêm dần khuya. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK