Cố Khiết Thần không muốn sống nữa, hay là không hề biết mình đã làm sai điều gì?
Hứa Tịnh Nhi mím môi, kìm nén lửa giận đang bùng lên. Cô đặt túi xách lên tủ giày, nhanh chóng thay giày sang dép lê, rồi vào phòng.
Trong phòng khách không có ai, đèn trong phòng ngủ cũng không bật. Không cần đoán cũng biết chắc chắn anh đang ở phòng làm việc, nhưng anh quả thực có nhiều việc phải làm như vậy sao?
Hứa Tịnh Nhi đi về phía phòng làm việc, cửa phòng không khóa, ánh đèn rọi từ bên trong ra. Lúc cô bước vào, đầu tiên là nhìn về phía bàn làm việc, không thấy bóng dáng Cố Khiết Thần đâu. Sau đó cô nhìn quanh phòng làm việc mới thấy anh đang đứng ở ngoài ban công, quay lưng về phía cô, một tay tùy ý đặt trên lan can, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, ánh lửa lập lòe. Tay còn lại của anh đang cầm điện thoại, kề vào tai gọi điện thoại.
Hứa Tịnh Nhi bất giác cất bước đi tới.
Chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông: “Ừ, em gửi thời gian cho anh, anh sẽ bảo người đi đón em”.
Câu nói này đã thành công khiến Hứa Tịnh Nhi dừng bước.
Rõ ràng chỉ là cuộc nói chuyện rất bình thường, nhưng lại khiến trái tim cô nhói lên, trong lòng ngập tràn cảm giác khó chịu mơ hồ.
“Em” trong miệng anh là ai? Là cô chủ của Tả Thị sao?
Cho dù cô không hề muốn nghĩ về hướng đó, nhưng vẫn không khống chế được suy nghĩ của mình, chắc hẳn đây chính là giác quan thứ sáu đáng sợ của phụ nữ.
Cô không đi tiếp nữa, vốn dĩ định quay về sô pha ngồi xuống chờ anh gọi điện thoại xong. Đúng lúc đó, máy in bỗng vang lên tiếng động, cô ngoái đầu nhìn, có người đang gửi văn kiện tới, tờ giấy đang chìa ra từng chút một.
Cô nghĩ là văn kiện gì đó của tập đoàn Cố Thị, nên không có ý định xem, nhưng khóe mắt lại liếc thấy cái tên quen thuộc được in trên tờ giấy. Cô vốn chỉ liếc qua, nhưng không khỏi khựng lại, nhìn cho kĩ.
Cô không nhìn nhầm, đúng là tên của cô…
Mà cô cũng không xa lạ với văn kiện này, bởi vì trước đó đã từng nhìn thấy trong phòng làm việc. Lần trước cô bất cẩn làm đổ chồng văn kiện trên bàn Cố Khiết Thần, trong đó có kẹp báo cáo kiểm tra sức khỏe giống như thế này.
Chỉ có điều đây là báo cáo mới nhất.
Tờ giấy đã ra hẳn khỏi máy in, kết quả dự đoán phía dưới cũng lọt vào mắt cô. Cô tập luyện phục hồi với Simon đã được một thời gian, cộng thêm sau khi biết được sức khỏe của mình, cô lại càng tập trung tập luyện hơn, sức khỏe đã tốt hơn rất nhiều. Theo kết luận Simon viết ở bên dưới thì đã phục hồi được tám phần.