Mục lục
Cố tổng lại phát điên rồi! - Hứa Tịnh Nhi - Mẫn Hạ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Ừ”, Cố Khiết Thần gật đầu: “Cô suy nghĩ cho kỹ, nghĩ xong rồi thì gọi điện thoại cho tôi”, dừng một lúc anh lại bổ sung: “Cô cứ tiếp tục ở lại chung cư đi, tôi dọn đi”.  

 

Hứa Tịnh Nhi cũng gật đầu: “Ừ, anh đi đi”.  

 

Anh đứng dậy, nhìn lướt qua gương mặt bình tĩnh của cô, xoay người, bước từng bước rời đi, biến mất sau cánh cửa.  

 

Lúc Cố Khiết Thần trở về, cả valy cũng không mang theo, quần áo cũng không thay. Cho nên lúc đi, anh chỉ đến thẳng phòng làm việc lấy áo vest và điện thoại của mình, sau đó đi ra phía hành lang cửa, thay giày, mở cửa rời đi.  

 

Lúc anh đi, Hứa Tịnh Nhi vừa khéo đi ra khỏi phòng ăn. Cô đứng đó, nhìn Cố Khiết Thần không quay đầu, để lại bóng lưng kiên quyết cho cô và cả cánh cửa chậm rãi đóng lại. Dường như thế giới của bọn họ đã hoàn toàn bị ngăn cách.  

 

Cô cúi đầu xuống, nhìn đơn xin ly hôn trong tay mình. Cô bật cười một tiếng, sau đó nước mắt lã chã rơi xuống tờ đơn.  

 

 

 

Hứa Tịnh Nhi lau qua khóe mắt, nhưng nước mắt càng rơi xuống nhiều hơn. Cô tiếp tục lau, càng lau càng nhiều, cuối cùng, cô để mặc cho nó tuôn rơi.  

 

Cô đi vào phòng làm việc, đến trước tủ rượu, mở cửa, lấy toàn bộ số rượu quý mà Cố Khiết Thần cất giấu ra. Cô tìm một dụng cụ mở nắp, mở hết tất cả các chai.  

 

Cô đã lâu không uống rượu vì để cơ thể mình hồi phục, nhưng bây giờ cô hơi khó chịu, cô muốn uống một chút, tối nay mới có thể ngủ được.  

 

Rượu là rượu ngon, dư vị ngọt ngào, Hứa Tịnh Nhi uống hết ngụm này đến ngụm khác, ôm chai rượu ngồi xuống ghế sofa.  

 

Nói thật, lần này cô không đau lòng như lần trước. Hơn một tháng nay, Cố Khiết Thần không liên lạc, cũng xem như đã cho cô thời gian chuẩn bị. Hơn nữa, sự thẳng thắn của Cố Khiết Thần, cô vẫn có thể chấp nhận được.  

 

Bạn không thể đánh thức một người giả vờ ngủ, bạn cũng không thể ép buộc một người không yêu bạn có thể yêu bạn.  

 

Cô nghĩ, dù cô không muốn ly hôn, Cố Khiết Thần cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của cô, nhưng mà… như vậy có ý nghĩa gì?  

 

Ba năm trước, anh muốn từ hôn, cô còn có thể cảm nhận được sự vô tình và phẫn nộ của anh, ít nhất là có tình cảm dao động, còn hôm nay, Cố Khiết Thần không có bất cứ cảm xúc nào.  

 

Cố Khiết Thần đối với cô đã là không vui không buồn, không yêu cũng không hận.  

 

Hai người đi đến mức này, cứ dây dưa thêm nữa cũng chỉ là người lạ quen thuộc nhất mà thôi.  



Nghĩ lại thì thật ra cũng giống như quay về lúc ban đầu, nếu lúc đó cô không thích Cố Khiết Thần, Cố Khiết Thần cũng không chú ý đến cô, giữa bọn họ có lẽ sẽ chỉ kết hôn vì hôn ước, sau đó… sống cuộc sống hôn nhân không hề có tình cảm. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK