Thanh âm của Mạc Bối Ny đột nhiên im bặt, thân thể run rẩy, co giật!
Bàn tay to lớn của Lâm Phong xuyên thủng ngực cô ta,
"Phụt!"
Khi Lâm Phong rút tay về.
Trên lòng bàn tay đã mang theo trái tim thiên sứ đẫm máu.
Adv
Trái tim vẫn đang đập, tỏa ra ánh sáng vàng rực, trông thật kỳ dị lạ thường!
"Giết được cô xong là tôi thấy thoải mái!"
Lâm Phong ném xác Mạc Bối Ny xuống đất.
Sau đó.
Adv
Anh bỏ trái tim thiên Sứ và quả cầu năng lượng vàng vào túi càn khôn.
Lâm Phong muốn đợi đến khi cứu được Nhị sư tỷ về.
Mới từ từ hấp thụ…
Hơn nữa anh đã có bài học từ trước đó, lần này anh nhất định phải để Y Nặc bên cạnh, tránh trường hợp dương khí quá thịnh!
"Lâm Phong, không ngờ thực lực của cậu đã vượt qua mấy lão già chúng tôi rồi!"
Một vị Cổ Tổ nhà họ Khương tiến lên, cười nói.
Ông ta càng nhìn Lâm Phong càng thuận mắt!
Thiên sứ bốn cánh Mạc Bối Ny sở hữu dung nhan như thiên thần, tuyệt đối là người phụ nữ hiếm có trên đời, đối mặt với cực phẩm như thế, ngay cả mấy lão già vô dục vô cầu như bọn họ cũng có chút động lòng!
Nhưng Lâm Phong lại không hề do dự giết chết!
Điều này cho thấy Lâm Phong là người cứng rắn quyết đoán, không phải là kẻ háo sắc, người như vậy ở Thái Hư Giới nhất định sẽ thành công!!!
"Cũng tạm, chỉ hơn các ông một chút thôi! Không đáng nhắc tới!"
Lâm Phong nói.
Vài vị Cổ Tổ nhà họ Khương nghe vậy thì cười rạng rỡ hơn!
Không tệ, không tệ!
Thực lực mạnh mẽ, lại còn khiêm tốn như vậy!
Thanh niên kiệt xuất thế này quả thực hiếm có!
Nếu đổi thành mấy tên con cháu trong tộc, chỉ sợ đuôi đã vểnh lên tận trời, tuyệt đối sẽ không khiêm tốn như Lâm Phong..
Lâm Phong không thèm để ý đến mấy vị Cổ Tổ nữa,
Anh quay đầu, nhìn sang Ozawa Ria và Ishikawa Honda đang ở cách đó không xa.
Nhị sư tỷ vẫn còn ở dưới, không biết sống chết ra sao, anh phải nhanh chóng giải quyết phiền phức, xuống dưới xem mới được!
"Phịch!"
Ozawa Ria và Ishikawa Honda thấy Lâm Phong nhìn sang, lập tức quỳ xuống đất, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Lúc này.
Cả hai đều cảm thấy sau gáy lạnh toát, không rét mà run.
Người nước Oa bọn họ chỉ sùng bái kẻ mạnh.
Mà thực lực của Lâm Phong hiển nhiên đã khiến bọn họ tâm phục khẩu phục!
"Lâm Phong, chúng tôi sai rồi! Xin anh! Hãy tha cho chúng tôi! Chúng tôi không dám làm kẻ thù với anh nữa!"
Ozawa Ria run rẩy nói.
Bàn tay to lớn của Lâm Phong xuyên thủng ngực cô ta,
"Phụt!"
Khi Lâm Phong rút tay về.
Trên lòng bàn tay đã mang theo trái tim thiên sứ đẫm máu.
Adv
Trái tim vẫn đang đập, tỏa ra ánh sáng vàng rực, trông thật kỳ dị lạ thường!
"Giết được cô xong là tôi thấy thoải mái!"
Lâm Phong ném xác Mạc Bối Ny xuống đất.
Sau đó.
Adv
Anh bỏ trái tim thiên Sứ và quả cầu năng lượng vàng vào túi càn khôn.
Lâm Phong muốn đợi đến khi cứu được Nhị sư tỷ về.
Mới từ từ hấp thụ…
Hơn nữa anh đã có bài học từ trước đó, lần này anh nhất định phải để Y Nặc bên cạnh, tránh trường hợp dương khí quá thịnh!
"Lâm Phong, không ngờ thực lực của cậu đã vượt qua mấy lão già chúng tôi rồi!"
Một vị Cổ Tổ nhà họ Khương tiến lên, cười nói.
Ông ta càng nhìn Lâm Phong càng thuận mắt!
Thiên sứ bốn cánh Mạc Bối Ny sở hữu dung nhan như thiên thần, tuyệt đối là người phụ nữ hiếm có trên đời, đối mặt với cực phẩm như thế, ngay cả mấy lão già vô dục vô cầu như bọn họ cũng có chút động lòng!
Nhưng Lâm Phong lại không hề do dự giết chết!
Điều này cho thấy Lâm Phong là người cứng rắn quyết đoán, không phải là kẻ háo sắc, người như vậy ở Thái Hư Giới nhất định sẽ thành công!!!
"Cũng tạm, chỉ hơn các ông một chút thôi! Không đáng nhắc tới!"
Lâm Phong nói.
Vài vị Cổ Tổ nhà họ Khương nghe vậy thì cười rạng rỡ hơn!
Không tệ, không tệ!
Thực lực mạnh mẽ, lại còn khiêm tốn như vậy!
Thanh niên kiệt xuất thế này quả thực hiếm có!
Nếu đổi thành mấy tên con cháu trong tộc, chỉ sợ đuôi đã vểnh lên tận trời, tuyệt đối sẽ không khiêm tốn như Lâm Phong..
Lâm Phong không thèm để ý đến mấy vị Cổ Tổ nữa,
Anh quay đầu, nhìn sang Ozawa Ria và Ishikawa Honda đang ở cách đó không xa.
Nhị sư tỷ vẫn còn ở dưới, không biết sống chết ra sao, anh phải nhanh chóng giải quyết phiền phức, xuống dưới xem mới được!
"Phịch!"
Ozawa Ria và Ishikawa Honda thấy Lâm Phong nhìn sang, lập tức quỳ xuống đất, trên mặt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Lúc này.
Cả hai đều cảm thấy sau gáy lạnh toát, không rét mà run.
Người nước Oa bọn họ chỉ sùng bái kẻ mạnh.
Mà thực lực của Lâm Phong hiển nhiên đã khiến bọn họ tâm phục khẩu phục!
"Lâm Phong, chúng tôi sai rồi! Xin anh! Hãy tha cho chúng tôi! Chúng tôi không dám làm kẻ thù với anh nữa!"
Ozawa Ria run rẩy nói.