Anh đã sắp Nguyên Anh đại viên mãn, thiếu chút nữa thôi là đặt chân vào Xuất Khiếu Cảnh, một lão già tu võ có thể bằng được ba phần thực lực của anh, đương nhiên sẽ khiến anh khiếp sợ!
Lúc Lâm Phong đang tự hỏi, lão già áo xám đã dẫn các cường giả Võ Hồn Cảnh đi tới.
Tôn Kiến Vân nhìn thấy viện binh đến, thở phào một hơi. Ông ta quay lại cung kính nói với lão già:
“Vu lão.”
“Có chuyện gì, khiến cậu phải dùng cả Vu Thần lệnh để xin giúp đỡ?” Vu lão hỏi.
Adv
Vu Thần lệnh là lệnh bài chỉ những nhân vật quan trọng trong liên minh Nam Lĩnh mới có, cũng là công cụ để liên lạc với Vu tộc!
Mỗi khi trong liên minh có nhân vật quan trọng nào gặp nạn, có thể dùng Vu Thần lệnh xin giúp đỡ!
Một khi Vu Thần lệnh được dùng, cường giả Võ Hồn trung kỳ trở lên trong liên minh nhất định phải bỏ chuyện đang làm, chạy tới cứu viện!
Tôn Kiến Vân kể lại chuyện đã xảy ra một lượt.
Adv
Vu lão nghe xong, trong con mắt đục ngầu ánh lên chút bất mãn, không ngờ Tôn Kiến Vân lại dùng Vu Thần lệnh chỉ để báo thù cho con trai!
Các cường giả Võ Hồn Cảnh khác cũng tức giận!
Thân phận của bọn họ là gì?
Đưa mắt nhìn khắp Đại Hạ này, bọn họ là tồn tại có ảnh hưởng cực lớn!
Bây giờ lại bị Tôn Kiến Vân gọi đến đây báo thù cho bảo bối nhỏ của mình, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, không phải sẽ thành trò cười sao?
“Mọi người, tôi cũng không còn biện pháp, chỉ có thể xin mọi người đến hỗ trợ! Tôn Bình con tôi bị người ta đánh thành thịt vụn rồi, thù này không báo, tôi không xứng làm ba!”
Tôn Kiến Vân đột nhiên quỳ xuống, dập đầu với bọn họ!
Một đám người thấy vậy cũng thở dài, không tiện chỉ trích gì nữa.
Vu lão lại đưa mắt nhìn về phía Lâm Phong, quan sát một chút, kết quả lại phát hiện mình không nhìn thấu được thực lực của Lâm Phong!
Thời khắc này, Lâm Phong đứng ở đó, trông chỉ như người bình thường.
“Có lời đồn trong số những người vô danh, thực lực của cậu rất mạnh, sợ là không kém tôi!” Vu lão từ từ nói.
“Ông là người của Vu tộc sao?” Lâm Phong hơi hứng thú hỏi.
“Đúng vậy, cậu hỏi làm gì? Chẳng lẽ muốn tạo quan hệ?”
“Không phải, tôi chợt nghĩ đến hai Vu tộc trước kia tôi giết, chỉ là họ yếu hơn ông một chút.” Lâm Phong cười nhẹ.
Vu lộc nhìn Lâm Phong một lúc, chậm rãi nói:
“Cậu rất giống lời đồn, kiêu ngạo hống hách! Nhưng hôm nay cũng sẽ phải nằm xuống thôi…”
Dứt lời, Vu lão hình như bị Lâm Phong chọc tức, lạnh lùng nói:
“Không lãng phí thời gian, dùng Thập Nhị Thiên Đô trấn linh trận, bắt người này!”
“Rõ!”
Các cường giả của liên minh Nam Lĩnh gật đầu, tự lấy Vu Thần lệnh đỏ hồng trong lòng ra, chuẩn bị bày trận!
Đây là đại trận cấp cao của Vu tộc.
Tương truyền, mười hai Vu Tổ nhìn thiên địa đại đạo mà có cảm hứng nên sáng tạo ra, sử dụng để tru diệt mãnh thú từ thời cổ đại.
Tuy rằng thực lực của bọn họ quá yếu, còn lâu mới có thể hoàn toàn giải phóng sức mạnh của trận pháp này ra, nhưng đối phó với Lâm Phong thì như vậy là đủ rồi!
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên!
“Tôi xem ai dám đụng tới tiểu sư đệ!”
“Đùng!”
Phùng Mục Trần từ trên trời giáng xuống, nặng nề đập xuống đất, đập nát mặt đá cẩm thạch!
Anh ta đặt chân xuống, không che giấu linh khí điên cuồng quanh cơ thể mình, trên mặt lộ ra sát ý, đi vào bên trong.
Lúc Lâm Phong đang tự hỏi, lão già áo xám đã dẫn các cường giả Võ Hồn Cảnh đi tới.
Tôn Kiến Vân nhìn thấy viện binh đến, thở phào một hơi. Ông ta quay lại cung kính nói với lão già:
“Vu lão.”
“Có chuyện gì, khiến cậu phải dùng cả Vu Thần lệnh để xin giúp đỡ?” Vu lão hỏi.
Adv
Vu Thần lệnh là lệnh bài chỉ những nhân vật quan trọng trong liên minh Nam Lĩnh mới có, cũng là công cụ để liên lạc với Vu tộc!
Mỗi khi trong liên minh có nhân vật quan trọng nào gặp nạn, có thể dùng Vu Thần lệnh xin giúp đỡ!
Một khi Vu Thần lệnh được dùng, cường giả Võ Hồn trung kỳ trở lên trong liên minh nhất định phải bỏ chuyện đang làm, chạy tới cứu viện!
Tôn Kiến Vân kể lại chuyện đã xảy ra một lượt.
Adv
Vu lão nghe xong, trong con mắt đục ngầu ánh lên chút bất mãn, không ngờ Tôn Kiến Vân lại dùng Vu Thần lệnh chỉ để báo thù cho con trai!
Các cường giả Võ Hồn Cảnh khác cũng tức giận!
Thân phận của bọn họ là gì?
Đưa mắt nhìn khắp Đại Hạ này, bọn họ là tồn tại có ảnh hưởng cực lớn!
Bây giờ lại bị Tôn Kiến Vân gọi đến đây báo thù cho bảo bối nhỏ của mình, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, không phải sẽ thành trò cười sao?
“Mọi người, tôi cũng không còn biện pháp, chỉ có thể xin mọi người đến hỗ trợ! Tôn Bình con tôi bị người ta đánh thành thịt vụn rồi, thù này không báo, tôi không xứng làm ba!”
Tôn Kiến Vân đột nhiên quỳ xuống, dập đầu với bọn họ!
Một đám người thấy vậy cũng thở dài, không tiện chỉ trích gì nữa.
Vu lão lại đưa mắt nhìn về phía Lâm Phong, quan sát một chút, kết quả lại phát hiện mình không nhìn thấu được thực lực của Lâm Phong!
Thời khắc này, Lâm Phong đứng ở đó, trông chỉ như người bình thường.
“Có lời đồn trong số những người vô danh, thực lực của cậu rất mạnh, sợ là không kém tôi!” Vu lão từ từ nói.
“Ông là người của Vu tộc sao?” Lâm Phong hơi hứng thú hỏi.
“Đúng vậy, cậu hỏi làm gì? Chẳng lẽ muốn tạo quan hệ?”
“Không phải, tôi chợt nghĩ đến hai Vu tộc trước kia tôi giết, chỉ là họ yếu hơn ông một chút.” Lâm Phong cười nhẹ.
Vu lộc nhìn Lâm Phong một lúc, chậm rãi nói:
“Cậu rất giống lời đồn, kiêu ngạo hống hách! Nhưng hôm nay cũng sẽ phải nằm xuống thôi…”
Dứt lời, Vu lão hình như bị Lâm Phong chọc tức, lạnh lùng nói:
“Không lãng phí thời gian, dùng Thập Nhị Thiên Đô trấn linh trận, bắt người này!”
“Rõ!”
Các cường giả của liên minh Nam Lĩnh gật đầu, tự lấy Vu Thần lệnh đỏ hồng trong lòng ra, chuẩn bị bày trận!
Đây là đại trận cấp cao của Vu tộc.
Tương truyền, mười hai Vu Tổ nhìn thiên địa đại đạo mà có cảm hứng nên sáng tạo ra, sử dụng để tru diệt mãnh thú từ thời cổ đại.
Tuy rằng thực lực của bọn họ quá yếu, còn lâu mới có thể hoàn toàn giải phóng sức mạnh của trận pháp này ra, nhưng đối phó với Lâm Phong thì như vậy là đủ rồi!
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên!
“Tôi xem ai dám đụng tới tiểu sư đệ!”
“Đùng!”
Phùng Mục Trần từ trên trời giáng xuống, nặng nề đập xuống đất, đập nát mặt đá cẩm thạch!
Anh ta đặt chân xuống, không che giấu linh khí điên cuồng quanh cơ thể mình, trên mặt lộ ra sát ý, đi vào bên trong.