Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“So với uy lực mà trước kia ngài phóng thích ra với tôi ở dưới núi còn đáng sợ hơn!!! Đoán chừng ít nhất cũng là Tiên Thiên Cảnh!”

“Loãi quái vật này đã bán đấu giá vật phẩm này rất nhiều lần rồi! Lần này tới thành phố Kim Lăng, người bên phía tổng bộ còn đặc biệt dặn dò tôi, nói tôi tiếp đãi chu đáo! Không được đắc tội!”

Phùng Hải nói một mạch rất nhiều lời.

Sau khi nói xong, ông ta không khỏi lau mồ hôi trên trán.

Bởi vì cho dù lúc này đề cập tới lão già mặc áo đen, trong lòng ông ta vẫn có chút hoảng sợ!

Adv

Thực sự quá mạnh!

Trước giờ ông ta chưa gặp qua tồn tại nào mạnh đến vậy!

Bản thân đường đường là cao thủ bậc ba Hậu Thiên Cảnh, vậy mà trước mặt ông ta lại không khác gì sâu kiến!

“Bán đầu giá rất nhiều lần là ý gì?

Adv

Lâm Phong nắm lấy điểm mấu chốt.

“Chuyện này…”

Phùng Hải có chút khó xử, tựa hồ không muốn nói tới điều này, nhưng nghĩ tới bệnh của mình, nên vẫn nói:

“Nói thật là bất kể ai mua cuộn vải kia, lão quái vật đều sẽ đích thân tìm tới, mục đích chính là để biết được tác dụng của cuộn vải đó. Trước đó có mấy người võ giả thế gia mua được, nhưng cuối cùng đều bị diệt cả gia tộc.”

Nói tới đây, Phùng Hải lại cười khan một tiếng:

“Cho nên, ngài Lâm may mắn vừa rồi ngài không mua! Nếu không người gặp xui xẻo lại chính là ngài đấy!”

“Người đời đều nói thương hội Bách Vân các ông rất công bằng, xem ra cũng chẳng ra sao cả! Những chuyện lừa gạt người mua như thế này mà cũng làm ra được.”

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.

“Thế giới này chính là như vậy! Trước kia ngài Lâm không phải cũng nói rồi sao? Sức mạnh chính là quy tắc, bọn tôi không thể đắc tội với lão quái vật kia, cho nên chỉ có thể qua lại thân thiết với ông ta thôi!”

Phùng Hải tỏ vẻ không đồng ý, sau đó lại có chút hả hê nói:

“Thời gian này có lẽ Giang gia sẽ thảm lắm đây!”

Lâm Phong đang chuẩn bị nói, nhưng đột nhiên lúc này nghĩ tới chuyện gì đó, lập tức đứng lên, trầm giọng hỏi:

“Nói như vậy, lão quái vật kia bây giờ đang đuổi theo Giang Quân Lâm rồi?”

“Chắc là vậy đấy!”

Phùng Hải gật đầu.

Lâm Phong nghe vậy thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, không nói thêm lời nào lập tức xông ra ngoài.

Giang Quân Lâm có chết hay không cũng chẳng sao cả!

Quan trọng là Y Nặc và Trần Thiên Hủ đã đến cùng Giang Quân Lâm.

Nếu như lão quái vật ra tay với Y Nặc….

Nghĩ tới đây, toàn thân Lâm Phong lạnh ngắt.

“Này này này, ngài Lâm, bệnh lâm môn tạ ân của tôi, ngài vẫn chưa chữa trị giúp tôi mà!”

Sắc mặt Phùng Hải cũng thay đổi, vội vàng đuổi theo.

Thế nhưng làm gì còn thấy bóng dáng của Lâm Phong nữa?

…….

Thời gian quay lại 10 phút trước.

Trên một con đường xã dưới núi, một chiếc Mercedes-Benz gls450 đang lao đi như bay.

“Giang Quân Lâm, anh lái nhanh như vậy làm gì?”

Trần Thiên Hủ cau mày.

Kiểu đường xã này giới hạn tốc độ 40, vậy mà Giang Quân Lâm lái tới 150.

Đây thực sự là quá nhanh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK