Anh lấy ngân châm ra, bắt đầu thao tác trên người Lý Tiểu Khả.
Trong thời gian ngắn, cả người Lý Tiểu Khả đã găm đầy ngân châm!
Phong tỏa thất khiếu để tránh cho tam hồn lục phách rời đi.
Che mệnh huyệt lại để bảo vệ tinh khí trong cơ thể không tan biến!
Làm xong mọi việc, mí mắt Lý Tiểu Khả giật một cái, sau đó từ từ mở ra.
Hai mắt cô ấy đầy sợ hãi.
Adv
Khi thấy mình đang nằm trong lòng Lâm Phong, mới đỡ hơn một chút, cô ấy ngập ngừng, yếu ớt nói:
“Anh… em lạnh quá… có phải em sắp chết không.”
“Không! Anh sẽ không để em chết! Dù cái giá phải trả thế nào anh cũng sẽ cứu sống em.”
Lâm Phong nắm chặt hi tay, khớp xương kêu răng rắc…
Adv
Lý Tiểu Khả là cơ thể thuần âm!
Thể chất này vốn rất yếu, dễ thu hút ma quỷ, lúc này bị thương nặng cũng nghiêm trọng hơn người thường!
“Em vô dụng… Tiểu… Tiểu Dao bị bắt đi, anh mau đi cứu…”
Lý Tiểu Khả nói xong, gương mặt tái nhợt cố nặn ra một nụ cười, dường như muốn để lại ấn tượng tốt nhất cho Lâm Phong.
Nhưng nụ cười này trong mắt Lâm Phong cực kì bi thương!
“Anh… em lạnh quá… Anh ôm chặt em… nhé!”
“Được, anh ôm chặt em!”
Lâm Phong ôm lấy Lý Tiểu Khả.
Lý Tiểu Khả buồn cười nhưng lát sau, nụ cười trên mặt cô ấy đã cứng ngắc, đôi tay nặng nề rơi xuống…
Một làn khói mờ mờ từ trong cơ thể cô ấy thoát ra…
Không. Không thể nào!
Rõ ràng anh đã che lại thất khiếu, đã che ba mươi bảy huyện vị, còn dùng linh khí che tâm mạch của Lý Tiểu Khả, nhưng hồn phách vẫn thoát ra ngoài!
“Không! Tiểu Khả, anh sẽ không để em chết! Anh sẽ nghịch chuyển âm dương, mượn thọ cho em!”
Gương mặt Lâm Phong dữ tợn!
Trong đầu xuất hiện Chiêu Hồn trận dùng máu để dẫn mà trước đó sư phụ đã dạy!
Trận này nghịch thiên, trời đất không dung…
Nhưng bây giờ anh không nghĩ được nhiều!
Lâm Phong hung hăng nện xuống ngực mình một cái, miệng phun máu tươi, tay tạo pháp ấn!
“Lấy máu của ta vì dẫn, đoạt lấy tạo hóa trong thiên địa, nghịch chuyển âm dương!”
“Hồn Lý Tiểu Khả, quay về!”
Trong một giây, vài giọt máu bắn ra, rải xuống nền ký túc xá…
Một luồng linh khí màu vàng hòa lẫn với máu tươi tạo ra một dấu vết kỳ quái!
“Vù!”
Ký hiệu đột nhiên đỏ bừng lên, khiến cả phòng đỏ như máu, giống như dưới địa ngục!
Một luồng khí màu trong suốt xuất hiện giữa ánh sáng đỏ, chậm rãi quay về cơ thể Lý Tiểu Khả…
Cùng lúc đó, bên ngoài mây đen kín trời, sấm chớp rền vang!
Từng luồng sấm sét xẹt qua, khiến toàn bộ Kim Lăng bị bao phủ bởi uy áp của thiên địa!
Trong lúc nhất thời, người dân ở Kim Lăng đều cực kì kinh ngạc!
“Kỳ lạ, đang yên đang lành sao lại có sấm chớp!”
“Mẹ nó! Sao sấm sét lại to như thế, còn có ánh tím nữa…”
“Không biết là ai độ kiếp đây?”
“Độ cái đầu mày, đọc tiểu thuyết nhiều quá à…”
Trong thời gian ngắn, cả người Lý Tiểu Khả đã găm đầy ngân châm!
Phong tỏa thất khiếu để tránh cho tam hồn lục phách rời đi.
Che mệnh huyệt lại để bảo vệ tinh khí trong cơ thể không tan biến!
Làm xong mọi việc, mí mắt Lý Tiểu Khả giật một cái, sau đó từ từ mở ra.
Hai mắt cô ấy đầy sợ hãi.
Adv
Khi thấy mình đang nằm trong lòng Lâm Phong, mới đỡ hơn một chút, cô ấy ngập ngừng, yếu ớt nói:
“Anh… em lạnh quá… có phải em sắp chết không.”
“Không! Anh sẽ không để em chết! Dù cái giá phải trả thế nào anh cũng sẽ cứu sống em.”
Lâm Phong nắm chặt hi tay, khớp xương kêu răng rắc…
Adv
Lý Tiểu Khả là cơ thể thuần âm!
Thể chất này vốn rất yếu, dễ thu hút ma quỷ, lúc này bị thương nặng cũng nghiêm trọng hơn người thường!
“Em vô dụng… Tiểu… Tiểu Dao bị bắt đi, anh mau đi cứu…”
Lý Tiểu Khả nói xong, gương mặt tái nhợt cố nặn ra một nụ cười, dường như muốn để lại ấn tượng tốt nhất cho Lâm Phong.
Nhưng nụ cười này trong mắt Lâm Phong cực kì bi thương!
“Anh… em lạnh quá… Anh ôm chặt em… nhé!”
“Được, anh ôm chặt em!”
Lâm Phong ôm lấy Lý Tiểu Khả.
Lý Tiểu Khả buồn cười nhưng lát sau, nụ cười trên mặt cô ấy đã cứng ngắc, đôi tay nặng nề rơi xuống…
Một làn khói mờ mờ từ trong cơ thể cô ấy thoát ra…
Không. Không thể nào!
Rõ ràng anh đã che lại thất khiếu, đã che ba mươi bảy huyện vị, còn dùng linh khí che tâm mạch của Lý Tiểu Khả, nhưng hồn phách vẫn thoát ra ngoài!
“Không! Tiểu Khả, anh sẽ không để em chết! Anh sẽ nghịch chuyển âm dương, mượn thọ cho em!”
Gương mặt Lâm Phong dữ tợn!
Trong đầu xuất hiện Chiêu Hồn trận dùng máu để dẫn mà trước đó sư phụ đã dạy!
Trận này nghịch thiên, trời đất không dung…
Nhưng bây giờ anh không nghĩ được nhiều!
Lâm Phong hung hăng nện xuống ngực mình một cái, miệng phun máu tươi, tay tạo pháp ấn!
“Lấy máu của ta vì dẫn, đoạt lấy tạo hóa trong thiên địa, nghịch chuyển âm dương!”
“Hồn Lý Tiểu Khả, quay về!”
Trong một giây, vài giọt máu bắn ra, rải xuống nền ký túc xá…
Một luồng linh khí màu vàng hòa lẫn với máu tươi tạo ra một dấu vết kỳ quái!
“Vù!”
Ký hiệu đột nhiên đỏ bừng lên, khiến cả phòng đỏ như máu, giống như dưới địa ngục!
Một luồng khí màu trong suốt xuất hiện giữa ánh sáng đỏ, chậm rãi quay về cơ thể Lý Tiểu Khả…
Cùng lúc đó, bên ngoài mây đen kín trời, sấm chớp rền vang!
Từng luồng sấm sét xẹt qua, khiến toàn bộ Kim Lăng bị bao phủ bởi uy áp của thiên địa!
Trong lúc nhất thời, người dân ở Kim Lăng đều cực kì kinh ngạc!
“Kỳ lạ, đang yên đang lành sao lại có sấm chớp!”
“Mẹ nó! Sao sấm sét lại to như thế, còn có ánh tím nữa…”
“Không biết là ai độ kiếp đây?”
“Độ cái đầu mày, đọc tiểu thuyết nhiều quá à…”