Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta tuyệt đối không thể làm ra cái chuyện không hợp lẽ thường như thế được!

“Là anh làm chuyện này phải không?”

Giang Phi Vân hung dữ nhìn Lâm Phong.

“Ông đoán đúng rồi! Có tiếc cũng làm được gì chứ? Từ hôm nay trở đi, Giang gia sẽ trở thành lịch sử!”

Lâm Phong lắc đầu, chuẩn bị bắt đầu giết chóc.

Từ khi Giang Quân Lâm đưa ra lựa chọn phái người ám sát anh, thì kết cục của Giang gia đã định rồi!

Adv

Anh nhất định phải giết chết Giang Quân Lâm.

Mà người của Giang gia chắc chắn sẽ báo thù cho Giang Quân Lâm, cho nên anh buộc phải tiêu diệt luôn Giang gia!

Vấn đề này không có giải pháp!

Tuy rằng Giang gia quả thực có vài người rất vô tội, rất đáng thương, nhưng cũng chẳng trách ai được, nếu trách thì chỉ có thể trách đã sinh ra ở Giang gia, nếu trách chỉ có thể trách Giang gia lại có một Giang Quân Lâm!

Adv

“Y Nặc, bịt mắt Tiểu Luyến Luyến lại, anh sắp bắt đầu giết chóc rồi!

Lâm Phong nói với Trần Y Nặc phía sau mình.

Trần Y Nặc khẽ gật đầu, rồi nhẹ nhàng ôm mặt con gái vào lòng.

Nếu đã nói rõ mọi chuyện với Lâm Phong rồi, hiện giờ cô đương nhiên lựa chọn tin tưởng Lâm Phong vô điều kiện!

Lâm Phong không do dự nữa, nhảy lên xông vào trong đám võ giả của Giang gia.

Nhìn thấy một màn này, những người ở hiện trường lần lượt đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc.

“Tên này đang làm gì vậy? Chẳng lẽ thực sự muốn đối chọi với nhiều võ giả như vậy sao?”

“Nực cười, thấy biểu hiện vừa rồi của anh ta, còn tưởng anh ta cũng tầm cỡ lắm, thật không ngờ lại ngu như vậy!”

“ Đúng là buồn cười, chưa từng gặp ai mà ngu như vậy, đó là tận mười người Địa Cảnh đấy, trong đó còn có bốn người trung kỳ Địa cảnh!”

…..

Tuy nhiên, khoảnh khắc tiếp theo.

Cảnh tượng trước mắt khiến cho tiếng bàn tán của mọi người đột ngột im bặt.

Chỉ nhìn thấy Lâm Phong di chuyển cực nhanh trong đám võ giả, giống như một bóng trắng ma quái vậy.

“Rắc, rắc rắc”

Thời gian chưa tới vài giây, hàng chục võ giả đều ngã xuống đất chết thảm, cho dù những võ giả Địa Cảnh kia cũng không ngoại lệ.

……

Yên ắng.

Vô cùng yên ắng!

Nhìn thấy thi thể của mấy chục võ giả nằm trên mặt đất, rất nhiều khách mời ở hiện trường, toàn thân lạnh ngắt.

Sao có thể chứ?

Không ngờ Lâm Phong này lại mạnh tới như vậy!

Nhiều võ giả như vậy, cho dù là đối mặt với cường giả đỉnh phong Địa Cảnh cũng có thể đấu lại được, vậy mà lại bị Lâm Phong trực tiếp giết chết như vậy?

Bọn họ vốn tưởng rằng Lâm Phong là một thằng hề, mà chưa từng nghĩ rằng thằng hề thực sự mới là bản thân họ.

“Đúng vậy!!! Quả nhiên Lâm Phong này là Thiên Cảnh! Đáng tiếc vẫn chưa mạnh bằng tôi!”

Vương Nhạc Hiên hơi nheo mắt lại.

“Người này không đơn giản, em trai, cách làm trước đó của em rất sáng suốt!”

“Người này chắc cũng tương đương với tôi. Lúc đó nếu như các người chống đối anh ta! Với kiểu tính cách của anh ta hôm nay, thì Tần gia tôi chắc cũng bị anh ta giết nốt!”

Thần sắc của Tần Vô Đạo trở nên ngưng trọng dị thường.

Tần Thiên Trụ nghe vậy thì nắm chặt tay, không nói lời nào.

Ông ta không ngờ Lâm Phong đã mạnh tới mức này!

“Không…không thể nào!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK