Bên trong thành phố Đông Tỉnh.
Đám người Khương Thái Hằng, Khương Minh thở dốc, gương mặt uể oải.
Thật sự là bọn họ đã tê hết cả người!
Đám ninja này của nước Oa dường như thật sự bất tử vậy.
Adv
Bất kể bị giết bao nhiên lần chúng vẫn sẽ sống lại!
Đồng thời, mỗi lần bị giết chết, thực lực của đối phương sẽ tăng lên một chút, quả thực là khó giải quyết!
“Thái Hằng lão tổ, không thể tiếp tục như vậy được!”
Adv
“Nếu cứ tiếp tục như thế thì sợ là thực lực của đám người đó sẽ tăng tới Võ Thần Cảnh mất!”
Khương Minh đang đánh nhau với một ninja, vẻ mặt cực kì khó coi.
Vừa dứt lời, các võ giả nhà họ Khương cũng nói:
“Đúng vậy, phải tìm phương pháp phá thế cục này mới được!”
“Thực sự không được, chúng ta lui lại trước đã, nếu không hôm nay khó mà rời khỏi chỗ này!”
…
Khương Thái Hằng nghe người trong tộc nói xong, gương mặt u ám vô cùng!
Quá ức chế!
Phía đối phương ngoại trừ phó thành chủ Horaya Komatsu ra thì toàn một lũ rác rưởi…
Nhưng giết cũng không chết!
Rốt cuộc đây là tà thuật gì?
Lúc này, Komatsu thấy Khương Thái Hằng đã dừng công kích, vì vậy cũng bảo đám thuộc hạ dừng tay!
Vẻ mặt lão ta đầy châm chọc:
“Khương Thái Hằng, tình hình hiện tại thế nào ông biết rồi! Phí công giãy dụa làm gì, không bằng bó tay chịu trói đi, tôi còn tha cho một mạng!”
“Ông đừng suy nghĩ nhiều! Võ giả nhà họ Khương tôi vĩnh viễn không cúi đầu, đừng nói là xin đám nước Oa các người tha thứ!”
Khương Thái Hằng lạnh lùng nói.
Horaya Komatsu thấy vậy, vẻ mặt cũng trở nên u ám, lạnh lùng nói:
“Không biết xấu hổ! Thật sự cho rằng mình hay lắm à? Một đám chó Đại Hạ! Chết hết cho ông đây!”
Một giây sau, mười mấy ninja nước Oa lại lao lên công kích!
Bọn chúng ỷ vào bản thân bất tử, xông lên liều mạng, không hề sợ hãi chút nào!
Rầm!
Khương Thái Hằng dùng một đấm đánh chết một ninja.
Sau đó quay lại nhìn đám người Khương Minh, gằn giọng nói:
“Rút lui trước, làm rõ tà thuật của đối phương rồi chúng ta quay lại sau!”
“Vâng!”
Đám người Khương Thái Hằng, Khương Minh thở dốc, gương mặt uể oải.
Thật sự là bọn họ đã tê hết cả người!
Đám ninja này của nước Oa dường như thật sự bất tử vậy.
Adv
Bất kể bị giết bao nhiên lần chúng vẫn sẽ sống lại!
Đồng thời, mỗi lần bị giết chết, thực lực của đối phương sẽ tăng lên một chút, quả thực là khó giải quyết!
“Thái Hằng lão tổ, không thể tiếp tục như vậy được!”
Adv
“Nếu cứ tiếp tục như thế thì sợ là thực lực của đám người đó sẽ tăng tới Võ Thần Cảnh mất!”
Khương Minh đang đánh nhau với một ninja, vẻ mặt cực kì khó coi.
Vừa dứt lời, các võ giả nhà họ Khương cũng nói:
“Đúng vậy, phải tìm phương pháp phá thế cục này mới được!”
“Thực sự không được, chúng ta lui lại trước đã, nếu không hôm nay khó mà rời khỏi chỗ này!”
…
Khương Thái Hằng nghe người trong tộc nói xong, gương mặt u ám vô cùng!
Quá ức chế!
Phía đối phương ngoại trừ phó thành chủ Horaya Komatsu ra thì toàn một lũ rác rưởi…
Nhưng giết cũng không chết!
Rốt cuộc đây là tà thuật gì?
Lúc này, Komatsu thấy Khương Thái Hằng đã dừng công kích, vì vậy cũng bảo đám thuộc hạ dừng tay!
Vẻ mặt lão ta đầy châm chọc:
“Khương Thái Hằng, tình hình hiện tại thế nào ông biết rồi! Phí công giãy dụa làm gì, không bằng bó tay chịu trói đi, tôi còn tha cho một mạng!”
“Ông đừng suy nghĩ nhiều! Võ giả nhà họ Khương tôi vĩnh viễn không cúi đầu, đừng nói là xin đám nước Oa các người tha thứ!”
Khương Thái Hằng lạnh lùng nói.
Horaya Komatsu thấy vậy, vẻ mặt cũng trở nên u ám, lạnh lùng nói:
“Không biết xấu hổ! Thật sự cho rằng mình hay lắm à? Một đám chó Đại Hạ! Chết hết cho ông đây!”
Một giây sau, mười mấy ninja nước Oa lại lao lên công kích!
Bọn chúng ỷ vào bản thân bất tử, xông lên liều mạng, không hề sợ hãi chút nào!
Rầm!
Khương Thái Hằng dùng một đấm đánh chết một ninja.
Sau đó quay lại nhìn đám người Khương Minh, gằn giọng nói:
“Rút lui trước, làm rõ tà thuật của đối phương rồi chúng ta quay lại sau!”
“Vâng!”