Đám người Khương Minh nghe xong thở dài một hơi. Bọn họ đi theo sau Khương Thái Hằng, nhanh chóng chạy về phía Hoa Đông.
Nhưng lát sau một chuyện đáng sợ xảy ra!
Bờ biển cách thành phố Đông Tỉnh mười mấy ki–lô–mét nhưng bọn họ chạy mãi không tới, dường như chỉ mãi quanh quẩn trên đảo!
Đồng thời, lúc tới đây bên trong Đông Tỉnh còn rất đông người qua lại, nhưng hiện tại không có một ai, hoàn toàn yên tĩnh đến đáng sợ, giống một thành phố chết!
Adv
“Thái Hằng lão tổ, thế này là sao?”
Rõ ràng trong giọng nói của Khương Minh đã có vẻ bối rối.
Trước đó, dù đối phương có bất tử quái dị đến thế nào bọn họ cũng không hề hoảng loạn, vì bọn họ biết không phá giải được tà thuật thì bọn họ có thể đào tẩu bất cứ lúc nào!
Nhưng bây giờ không thoát được Đông Tỉnh?
Adv
“Đừng hoảng hốt! Nhất là lúc này không thể hoảng loạn được!”
“Nước Oa coi quỷ thần là vật tổ, coi tà thú Orochi là thần linh tín ngưỡng, dùng chút tà thuật cũng là chuyện bình thường!”
Khương Thái Hằng trấn an người trong tộc.
Thực ra lúc này trong lòng ông ta cũng hơi lo lắng. Nhưng ông ta biết mình là chỗ dựa của mọi người, tuyệt đối không thể để lộ vẻ hoảng sợ, nếu không thì coi như xong!
“Trốn đi? Sao không trốn nữa?”
Lúc này Komatsu cũng dẫn theo một đám thuộc hạ xuất hiện trước mặt họ, vẻ mặt giễu cợt.
Khương Thái Hằng lạnh lùng nhìn Komatsu chằm chằm, nói:
“Không thể không nói, trận này các người bày tốt! Cho tới bây giờ cũng không lộ ra sơ hở gì, ngay cả tôi cũng không nhận ra chỗ nào kì lạ.”
“Ha ha ha, ông cho rằng thế trận này là để đối phó với các ông à?”
Horaya Komatsu đột nhiên nở nụ cười.
“Có ý gì?”
“Bất kể là ông hay đám người Phùng Mục Trần đều chỉ là tiện thì giải quyết một thể mà thôi! Người chúng tôi thật sự muốn đối phó không phải các người. Chỉ là các người xui xẻo nên đến trước người đó thôi!”
Horaya Komatsu cười lạnh nói.
“Cho người khác, là ai?”
Khương Thái Hằng cau mày nói.
Komatsu vừa định đáp lời thì đúng lúc này, không gian hơi rung lên, đột nhiên xuất hiện một cái khe!
Từ trong khe, một thanh niên mặc áo đen đi tới!
Người đó chính là Lâm Phong.
Lâm Phong nhìn quanh một lượt, sau đó nhìn Horaya Komatsu rồi hỏi:
“Ảo ảnh trận này do ai bố trí?”
“Lâm… Lâm Phong, cậu vào bằng cách nào?”
Con ngươi Horaya Komatsu hơi co lại, cảm thấy rợn tóc gáy!
Lần này, để đối phó với Lâm Phong, bọn họ đã phải dùng hết vốn liếng!
Bốn Thần Huyễn Sư nổi danh kết hợp lại, bày ra bí cảnh ảo ảnh ở bốn thành phố Đông Tỉnh, Nam Loan, Tây Hải và Bắc Đảo.
Nhưng lát sau một chuyện đáng sợ xảy ra!
Bờ biển cách thành phố Đông Tỉnh mười mấy ki–lô–mét nhưng bọn họ chạy mãi không tới, dường như chỉ mãi quanh quẩn trên đảo!
Đồng thời, lúc tới đây bên trong Đông Tỉnh còn rất đông người qua lại, nhưng hiện tại không có một ai, hoàn toàn yên tĩnh đến đáng sợ, giống một thành phố chết!
Adv
“Thái Hằng lão tổ, thế này là sao?”
Rõ ràng trong giọng nói của Khương Minh đã có vẻ bối rối.
Trước đó, dù đối phương có bất tử quái dị đến thế nào bọn họ cũng không hề hoảng loạn, vì bọn họ biết không phá giải được tà thuật thì bọn họ có thể đào tẩu bất cứ lúc nào!
Nhưng bây giờ không thoát được Đông Tỉnh?
Adv
“Đừng hoảng hốt! Nhất là lúc này không thể hoảng loạn được!”
“Nước Oa coi quỷ thần là vật tổ, coi tà thú Orochi là thần linh tín ngưỡng, dùng chút tà thuật cũng là chuyện bình thường!”
Khương Thái Hằng trấn an người trong tộc.
Thực ra lúc này trong lòng ông ta cũng hơi lo lắng. Nhưng ông ta biết mình là chỗ dựa của mọi người, tuyệt đối không thể để lộ vẻ hoảng sợ, nếu không thì coi như xong!
“Trốn đi? Sao không trốn nữa?”
Lúc này Komatsu cũng dẫn theo một đám thuộc hạ xuất hiện trước mặt họ, vẻ mặt giễu cợt.
Khương Thái Hằng lạnh lùng nhìn Komatsu chằm chằm, nói:
“Không thể không nói, trận này các người bày tốt! Cho tới bây giờ cũng không lộ ra sơ hở gì, ngay cả tôi cũng không nhận ra chỗ nào kì lạ.”
“Ha ha ha, ông cho rằng thế trận này là để đối phó với các ông à?”
Horaya Komatsu đột nhiên nở nụ cười.
“Có ý gì?”
“Bất kể là ông hay đám người Phùng Mục Trần đều chỉ là tiện thì giải quyết một thể mà thôi! Người chúng tôi thật sự muốn đối phó không phải các người. Chỉ là các người xui xẻo nên đến trước người đó thôi!”
Horaya Komatsu cười lạnh nói.
“Cho người khác, là ai?”
Khương Thái Hằng cau mày nói.
Komatsu vừa định đáp lời thì đúng lúc này, không gian hơi rung lên, đột nhiên xuất hiện một cái khe!
Từ trong khe, một thanh niên mặc áo đen đi tới!
Người đó chính là Lâm Phong.
Lâm Phong nhìn quanh một lượt, sau đó nhìn Horaya Komatsu rồi hỏi:
“Ảo ảnh trận này do ai bố trí?”
“Lâm… Lâm Phong, cậu vào bằng cách nào?”
Con ngươi Horaya Komatsu hơi co lại, cảm thấy rợn tóc gáy!
Lần này, để đối phó với Lâm Phong, bọn họ đã phải dùng hết vốn liếng!
Bốn Thần Huyễn Sư nổi danh kết hợp lại, bày ra bí cảnh ảo ảnh ở bốn thành phố Đông Tỉnh, Nam Loan, Tây Hải và Bắc Đảo.