Mặc dù giờ phút này Lâm Phong chỉ muốn đập chết Diệp thiên Tâm, nhưng anh vẫn độ một chút linh khí qua cho lão ta.
Sau khi Diệp Thiên Tâm được thấm linh khí thì lập tức tốt lên hẳn, lão ta vội vàng nói:
"Cảm ơn cậu Lâm!"
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Lâm Phong đẩy Diệp Thiên Tâm trong lòng ra, rồi lùi về sau bảy tám bước, giữ một khoảng cách an toàn.
Adv
"Là thế này!"
Diệp Thiên Tâm kể hết mọi chuyện ra, vẻ mặt lão ta đầy vẻ oán hận.
Lâm Phong nhíu mày.
Không ngờ rằng lão Vương Minh này còn biến thái hơn cả mình!
Adv
Mình cùng lắm cũng chỉ đi diệt cả nhà người ta thôi, mà lão Vương Minh không những diệt cả nhà người ta, mà còn muốn lấn hiếp vợ con người ta, thậm chí đến cả bé gái nằm trong tã lót mà cũng muốn phải về, lên kế hoạch bắt đầu nuôi dưỡng bé con!
"Có phải ngài hơi quá đáng quá rồi không! Đang coi ba người chúng tôi như không tồn tại đó à?"
Lúc này, Tây Môn Xuy Phong không nhìn nổi nữa, hắn ta lạnh lùng nói.
"Người kia là ai?"
Lâm Phong nhìn về phía Diệp Thiên Tâm.
"Người này là Tây Môn Xuy Phong!"
"Tôi mới chỉ nghe nói tới Tây Môn Xuy Tuyết, Xuy Phong thì chưa nghe bao giờ, là tiệm cắt tóc à?"
Lâm Phong nói.
"Con mẹ mày muốn chết à!"
Mặt Tây Môn Xuy Phong đỏ bừng lên, lập tức rút thanh trường đao của mình ra.
Trên đời này hắn ta ghét nhất là bị người khác lấy tên mình ra đùa cợt!
Lâm Phong đã chạm phải cái vảy ngược của hắn ta rồi!
"Bá đao trảm!"
Tây Môn Xuy Phong nổi giận gầm lên một tiếng, nện mạnh một đao xuống, đao khí vô tận bay giữa không trung tạo thành một lưỡi kiếm ánh sáng khổng lồ, như là muốn hủy diệt đất trời, nó hung hăng lao về phía Lâm Phong!
Có thể thấy quả thực Tây Môn Xuy Phong cũng không yếu, đao pháp của hắn ta rất mạnh!
Bá đao vừa chém xuống, đao khí biến hóa, cuồng phong gầm thét, không thẹn với hai chữ "Xuy Phong"!
Nhưng mà đối mặt với đòn tấn công này, Lâm Phong lại chẳng động đậy gì cả.
Khi lưỡi kiếm ánh sáng khổng lồ kia cách Lâm Phong khoảng chừng một mét, nó lại đột nhiên dừng lại như gặp phải chướng ngại vật nào vậy, rồi một tiếng "răng rắc", nó hóa thành từng hạt mưa ánh sáng rải rác.
"Bá đao trảm của cậu rất xứng với tên của cậu đó, chẳng trách tên cậu lại là Xuy Phong!"
Lâm Phong nói rồi đưa tay ra nắm lấy Tây Môn Xuy Phong từ xa.
"Bùm!"
Tây Môn Xuy Phong lập tức nổ tung thành một quả cầu máu sương.
Nhìn thấy vậy, khỏi cần phải nói, kể cả Khỉ ốm, Miêu Vô Song cùng với Vương Minh đang nằm dưới đất, hay là Diệp Thiên Tâm thì đều co con ngươi lại.
Lão ta biết rõ cậu Lâm rất mạnh, nhưng lại không ngờ rằng đã mạnh tới mức này!
Tây Môn Xuy Phong là một võ già Hậu Thiên bậc một, trong mắt hầu hết mọi người hắn ta chính là một cường giả Thiên Cảnh đích thực, nhưng trước mặt cậu Lâm thì hắn ta lại như một loài sâu bọ, bị tàn sát dễ dàng!
"Tiên Thiên cảnh, ít nhất cũng là Tiên Thiên cảnh bậc năm trở lên!"
Cơ thể Miêu Vô Song không khỏi run lên, cô ta hoàn toàn không có bất cứ ý đồ phản kháng nào cả, thậm chí đến cả chạy trốn còn chẳng dám!
Sau khi Diệp Thiên Tâm được thấm linh khí thì lập tức tốt lên hẳn, lão ta vội vàng nói:
"Cảm ơn cậu Lâm!"
"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
Lâm Phong đẩy Diệp Thiên Tâm trong lòng ra, rồi lùi về sau bảy tám bước, giữ một khoảng cách an toàn.
Adv
"Là thế này!"
Diệp Thiên Tâm kể hết mọi chuyện ra, vẻ mặt lão ta đầy vẻ oán hận.
Lâm Phong nhíu mày.
Không ngờ rằng lão Vương Minh này còn biến thái hơn cả mình!
Adv
Mình cùng lắm cũng chỉ đi diệt cả nhà người ta thôi, mà lão Vương Minh không những diệt cả nhà người ta, mà còn muốn lấn hiếp vợ con người ta, thậm chí đến cả bé gái nằm trong tã lót mà cũng muốn phải về, lên kế hoạch bắt đầu nuôi dưỡng bé con!
"Có phải ngài hơi quá đáng quá rồi không! Đang coi ba người chúng tôi như không tồn tại đó à?"
Lúc này, Tây Môn Xuy Phong không nhìn nổi nữa, hắn ta lạnh lùng nói.
"Người kia là ai?"
Lâm Phong nhìn về phía Diệp Thiên Tâm.
"Người này là Tây Môn Xuy Phong!"
"Tôi mới chỉ nghe nói tới Tây Môn Xuy Tuyết, Xuy Phong thì chưa nghe bao giờ, là tiệm cắt tóc à?"
Lâm Phong nói.
"Con mẹ mày muốn chết à!"
Mặt Tây Môn Xuy Phong đỏ bừng lên, lập tức rút thanh trường đao của mình ra.
Trên đời này hắn ta ghét nhất là bị người khác lấy tên mình ra đùa cợt!
Lâm Phong đã chạm phải cái vảy ngược của hắn ta rồi!
"Bá đao trảm!"
Tây Môn Xuy Phong nổi giận gầm lên một tiếng, nện mạnh một đao xuống, đao khí vô tận bay giữa không trung tạo thành một lưỡi kiếm ánh sáng khổng lồ, như là muốn hủy diệt đất trời, nó hung hăng lao về phía Lâm Phong!
Có thể thấy quả thực Tây Môn Xuy Phong cũng không yếu, đao pháp của hắn ta rất mạnh!
Bá đao vừa chém xuống, đao khí biến hóa, cuồng phong gầm thét, không thẹn với hai chữ "Xuy Phong"!
Nhưng mà đối mặt với đòn tấn công này, Lâm Phong lại chẳng động đậy gì cả.
Khi lưỡi kiếm ánh sáng khổng lồ kia cách Lâm Phong khoảng chừng một mét, nó lại đột nhiên dừng lại như gặp phải chướng ngại vật nào vậy, rồi một tiếng "răng rắc", nó hóa thành từng hạt mưa ánh sáng rải rác.
"Bá đao trảm của cậu rất xứng với tên của cậu đó, chẳng trách tên cậu lại là Xuy Phong!"
Lâm Phong nói rồi đưa tay ra nắm lấy Tây Môn Xuy Phong từ xa.
"Bùm!"
Tây Môn Xuy Phong lập tức nổ tung thành một quả cầu máu sương.
Nhìn thấy vậy, khỏi cần phải nói, kể cả Khỉ ốm, Miêu Vô Song cùng với Vương Minh đang nằm dưới đất, hay là Diệp Thiên Tâm thì đều co con ngươi lại.
Lão ta biết rõ cậu Lâm rất mạnh, nhưng lại không ngờ rằng đã mạnh tới mức này!
Tây Môn Xuy Phong là một võ già Hậu Thiên bậc một, trong mắt hầu hết mọi người hắn ta chính là một cường giả Thiên Cảnh đích thực, nhưng trước mặt cậu Lâm thì hắn ta lại như một loài sâu bọ, bị tàn sát dễ dàng!
"Tiên Thiên cảnh, ít nhất cũng là Tiên Thiên cảnh bậc năm trở lên!"
Cơ thể Miêu Vô Song không khỏi run lên, cô ta hoàn toàn không có bất cứ ý đồ phản kháng nào cả, thậm chí đến cả chạy trốn còn chẳng dám!