Không hổ danh là thần trùng thượng cổ!
Một tia sáng xẹt qua trong mắt Lâm Phong.
Kiến Ngũ Độc Thôn Kim do bà lão luyện chế thoạt nhìn có vẻ không tầm thường, cắn vào còn khiến cả anh cảm thấy hơi ngứa ngáy…
Nhưng con kiến độc này lại chẳng có sức chống trả khi đối mặt với sâu Phệ Linh!
“Bà còn chiêu nào chưa dùng tới không?”
Adv
Lâm Phong nhìn bà lão tóc trắng, cảm thấy rất hứng thú với thủ thuật tên là Hàng Thuật này.
Nghe vậy, sắc mặt bà lão tóc trắng thay đổi liên tục, sau cùng bà ta đột nhiên quỳ xuống đất, cắn đứt tay rồi vẽ Lục Mang Tinh Trận kì dị ra đất.
“Dùng máu của tôi, triệu hồi thánh thú!”
Adv
“Địa linh vĩ đại, xin hãy đến với thế giới này!”
Ngay sau đó mặt đất rung chuyển, Lục Mang Tinh Trận phát ra ánh sáng chói loá khiến người ta không mở mắt ra được.
“Đây là… trận hoán linh của Vu tộc?”
Lâm Phong nheo mắt lại.
Trận hoán linh là một trong những thuật pháp đỉnh cao của Vu tộc, được dùng để triệu hồi sinh vật địa linh.
Lúc trước anh từng gặp một lần trên núi Phổ Đà, lão già nửa người nửa vu Gia Cát Mặc Trần đã không ngần ngại dụ rất nhiều võ giả ở thành phố Kinh Hàng tới làm mồi nhử, thu hút sự chú ý của yêu thú nhằm mục đích học Hoán Linh thuật.
Mà lúc đó Gia Cát Mặc Trần cũng sử dụng Hoán Linh thuật!
Đáng tiếc thực lực của Gia Cát Mặc Trần có hạn, sinh vật địa linh mà ông ta triệu hồi cũng rất rác rưởi, bị anh giết dễ như trở bàn tay…
Ngay khi Lâm Phong đang suy nghĩ, Lục Mang Tinh Trận đột nhiên rung lên.
Và rồi có một loài sinh vật đáng sợ chậm rãi trồi lên.
Sinh vật này có vẻ bề ngoài giống con người, cao khoảng năm mét, thân hình cường tráng hệt như một ngọn núi nhỏ!
Da nó có màu xanh đen, mặt xanh nanh vàng, miệng bốc mùi hôi tanh, trông vô cùng dữ tợn…
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều đứng đực ra.
Đã thời nào rồi?
Năm 2022 rồi đấy!
Trên thế giới vẫn còn loài sinh vật đến từ địa ngục này ư?
“Khà khà khà, Lâm Phong, bây giờ cậu còn muốn nói gì nữa không?”
Nụ cười đầy dữ tợn và điên rồ xuất hiện trên khuôn mặt nhợt nhạt của bà lão tóc trắng, khác hẳn với dáng vẻ dửng dưng ban nãy.
Bà ta không thể giữ bình tĩnh được nữa.
Một người có tiếng tăm ở nước Nam Dương như bà ta mà lại liên tục yếu thế trước mặt Lâm Phong. Nếu không giết Lâm Phong, bà ta sẽ tức chết mất!
“Xem ra Hàng Thuật của Nam Dương có nguồn gốc từ Vu tộc thật rồi!”
Lâm Phong nói.
“Im mồm! Bọn Vu tộc lén học Hàng Thuật của tộc tôi rồi cải tiến nó! Vậy mà vẫn còn dám dõng dạc như thế!”
“Buồn nôn thật sự! Thánh thú, băm vằm thằng này ra cho tôi!”
Bà lão tóc trắng hét lên một tiếng rồi ra lệnh cho sinh vật địa linh tấn công Lâm Phong.
“Grừm!”
Một tia sáng xẹt qua trong mắt Lâm Phong.
Kiến Ngũ Độc Thôn Kim do bà lão luyện chế thoạt nhìn có vẻ không tầm thường, cắn vào còn khiến cả anh cảm thấy hơi ngứa ngáy…
Nhưng con kiến độc này lại chẳng có sức chống trả khi đối mặt với sâu Phệ Linh!
“Bà còn chiêu nào chưa dùng tới không?”
Adv
Lâm Phong nhìn bà lão tóc trắng, cảm thấy rất hứng thú với thủ thuật tên là Hàng Thuật này.
Nghe vậy, sắc mặt bà lão tóc trắng thay đổi liên tục, sau cùng bà ta đột nhiên quỳ xuống đất, cắn đứt tay rồi vẽ Lục Mang Tinh Trận kì dị ra đất.
“Dùng máu của tôi, triệu hồi thánh thú!”
Adv
“Địa linh vĩ đại, xin hãy đến với thế giới này!”
Ngay sau đó mặt đất rung chuyển, Lục Mang Tinh Trận phát ra ánh sáng chói loá khiến người ta không mở mắt ra được.
“Đây là… trận hoán linh của Vu tộc?”
Lâm Phong nheo mắt lại.
Trận hoán linh là một trong những thuật pháp đỉnh cao của Vu tộc, được dùng để triệu hồi sinh vật địa linh.
Lúc trước anh từng gặp một lần trên núi Phổ Đà, lão già nửa người nửa vu Gia Cát Mặc Trần đã không ngần ngại dụ rất nhiều võ giả ở thành phố Kinh Hàng tới làm mồi nhử, thu hút sự chú ý của yêu thú nhằm mục đích học Hoán Linh thuật.
Mà lúc đó Gia Cát Mặc Trần cũng sử dụng Hoán Linh thuật!
Đáng tiếc thực lực của Gia Cát Mặc Trần có hạn, sinh vật địa linh mà ông ta triệu hồi cũng rất rác rưởi, bị anh giết dễ như trở bàn tay…
Ngay khi Lâm Phong đang suy nghĩ, Lục Mang Tinh Trận đột nhiên rung lên.
Và rồi có một loài sinh vật đáng sợ chậm rãi trồi lên.
Sinh vật này có vẻ bề ngoài giống con người, cao khoảng năm mét, thân hình cường tráng hệt như một ngọn núi nhỏ!
Da nó có màu xanh đen, mặt xanh nanh vàng, miệng bốc mùi hôi tanh, trông vô cùng dữ tợn…
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều đứng đực ra.
Đã thời nào rồi?
Năm 2022 rồi đấy!
Trên thế giới vẫn còn loài sinh vật đến từ địa ngục này ư?
“Khà khà khà, Lâm Phong, bây giờ cậu còn muốn nói gì nữa không?”
Nụ cười đầy dữ tợn và điên rồ xuất hiện trên khuôn mặt nhợt nhạt của bà lão tóc trắng, khác hẳn với dáng vẻ dửng dưng ban nãy.
Bà ta không thể giữ bình tĩnh được nữa.
Một người có tiếng tăm ở nước Nam Dương như bà ta mà lại liên tục yếu thế trước mặt Lâm Phong. Nếu không giết Lâm Phong, bà ta sẽ tức chết mất!
“Xem ra Hàng Thuật của Nam Dương có nguồn gốc từ Vu tộc thật rồi!”
Lâm Phong nói.
“Im mồm! Bọn Vu tộc lén học Hàng Thuật của tộc tôi rồi cải tiến nó! Vậy mà vẫn còn dám dõng dạc như thế!”
“Buồn nôn thật sự! Thánh thú, băm vằm thằng này ra cho tôi!”
Bà lão tóc trắng hét lên một tiếng rồi ra lệnh cho sinh vật địa linh tấn công Lâm Phong.
“Grừm!”