Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh, đây là?”

Lâm Vân Dao có chút sửng sốt.

“Một phương pháp luyện hít thở cấp thấp! Em dùng tạm trước, đợi sau này anh tìm thấy cái tốt hơn sẽ lại đổi cho em!”

Lâm Phong nói xong lại lấy ra ba viên linh thạch trong túi càn khôn đưa cho em gái, nói:

“Đây là ba viên linh thạch, hiện giờ em chưa có khí cảm. Đến thời điểm khi em tu luyện, thì hãy nắm ba viên linh thạch này trong tay, như vậy sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!”

Adv

“Đợi khi nào em có thể cảm thấy được kinh mạch trong cơ thể có một luồng khí dâng lên. Nhất định phải nói với anh! Anh sẽ nghĩ cách tôi luyện thân thể cho em.

“Linh thạch này chắc chắn rất quý phải không?”

Lâm Vân Dao nhìn linh thạch trong tay mình, nhỏ giọng nói.

Adv

“Cũng không thể coi là quý, chỉ có thể xem là hiếm, chỉ hơn 100 triệu mà thôi, có điều có giá nhưng không có thị trường.”

Lâm Phong lắc đầu.

Lâm vân Dao nghe vậy thì hơi cắn nhẹ môi, hai mắt hơi đỏ lên nói:

“Anh, anh tốt với em quá.”

“Bây giờ em cũng thật mít ướt quá. Anh không tốt với em thì tốt với ai?”

Lâm Phong vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Anh, em nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, không phụ sự kỳ vọng của anh, đợi em tu luyện thành công, sau này em sẽ bảo vệ anh!”

Lâm Vân Dao nắm chặt tay nghiêm túc nói.

Lâm Phong nghe vậy thì xoa đầu em gái, không nói gì.

Có lý tưởng đương nhiên là điều tốt.

Nhưng anh biết chuyện này là không thể, bởi vì em gái anh không thể nào vượt qua mình được.

Chính vào lúc này, Lâm Phong phát hiện điện thoại của mình reo lên.

Anh nhìn vào tên người hiện ở trên điện thoại, phát hiện người gọi lại là Huyết Thủ Nhân Đồ Diệp Thiên Tâm gọi tới.

Ban đầu, anh để Diệp Thiên Tâm đi Vân Xuyên một chuyến giúp mình dò hỏi vài chuyện của Trần gia, bây giờ xem ra Diệp Thiên Tâm đã trở về rồi.

“Tiểu Dao, em về phòng trước đi, anh đi nghe điện thoại.”

Lâm Phong dặn dò em gái, sau đó thì đi tới một góc rồi nghe điện thoại.

Không ngờ vừa kết nối điện thoại, giọng nói có chút gấp gáp của Diệp Thiên Tâm truyền đến:

“Ngài Lâm.”

“Sao vậy?”

Lâm Phong cau mày.

“Ngài Lâm, ngài nói tôi điều tra thực lực của Trần gia, tôi đã điều tra ra đại khái một vài chuyện rồi”

“Trần gia được xếp vào một trong ba gia tộc hàng đầu trong giới võ đạo của toàn tỉnh Vân Xuyên! Nhìn bề ngoài thì Trần gia có không dưới 20 võ giả Thiên Cảnh trong tộc, trong đó có ít nhất có 8 người Tiên Thiên Cảnh, lão tổ của Trần gia, Trần Bắc Huyền đã là bậc 8 Tiên Thiên Cảnh từ 5 năm trước, bây giờ rất có thể đã là bậc 9 Tiên Thiên rồi!”

Diệp Thiên Tâm vội vàng nói.

Có điều, giọng ông ta càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng yếu không thể nghe thấy, giống như là có thể chết bất kỳ lúc nào.

“Có phải ông gặp chuyện gì rồi không?”

Lâm Phong hỏi.

“Ngài Lâm, xin…xin lỗi ngài, tôi khả năng không về được rồi, người giết tôi chính là Vương gia của thành phố Kinh Hàng, Vương gia diệt cả tộc nhà tôi, bây giờ lại chạy tới Vân Xuyên đuổi giết tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK