Lý Tiểu Khả ngạc nhiên nhìn Lâm Phong, hình như không ngờ người luôn lạnh lùng lại nói ra được mấy câu như thế.
Có lẽ anh cũng từng có phiền não giống mình chăng?
Lát sau, Lý Tiểu Khả cắn đôi môi đỏ, nhỏ giọng hỏi:
“Lý Như Hải chết rồi sao?”
“Rồi.”
“Anh giết ư?”
Adv
“Không, bị một đại ma đầu giết.”
Lâm Phong lắc đầu.
Tâm trạng nặng nề của Lý Tiểu Khả được thả lỏng.
Dù sao Lý Như Hải có tệ thì cũng là ba của cô ấy. Nếu Lâm Phong thật sự giết chết ông ta thì anh sẽ là kẻ thù giết ba của cô ấy, đến lúc đó cô ấy thật sự không biết nên đối mặt với Lâm Phong thế nào.
Adv
“Anh, ngày mai em muốn rời khỏi đây. Nếu như anh tìm thấy Tiểu Dao, nhất định phải nói xin lỗi giúp em, em không thể đi ngắm biển với cô ấy nữa rồi.” Lý Tiểu Khả đột nhiên nói.
“Em định đi đâu?” Lâm Phong kinh ngạc.
Lý Tiểu Khả ngập ngừng một chút, nói:
“Anh có tin ngoại trừ thế giới này của chúng ta, còn có thể giới khác không?”
Lâm Phong nhíu mày không nói.
Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả đột nhiên cười hì hì.
“Anh, em lừa anh đó!”
Sau đó cô ấy bỗng tựa đầu vào vai Lâm Phong, tiếp tục nói:
“Anh có thể cho em dựa một lúc không? Một lúc là được.”
“Nhóc con!”
Lâm Phong xoa đầu Lý Tiểu Khả, trong mắt lộ ra vẻ dịu dàng hiếm thấy.
Với anh, Tiểu Khả và Tiểu Dao giống nhau, đều là em gái mình.
Một lúc lâu sau Lâm Phong phát hiện Lý Tiểu Khả đã ngủ.
Anh nhẹ nhàng đặt Lý Tiểu Khả xuống giường, đắp kín chăn rồi rời khỏi phòng bệnh.
Lâm Phong đi rồi, Lý Tiểu Khả chậm rãi mở mắt ra.
Lúc này, đôi mắt xinh đẹp đỏ lên, rưng rưng nước mắt.
Trong phòng bệnh đột nhiên có âm thanh vang lên giữa không trung:
“Không phải khóc, dù sao cô và anh ta cũng là người của hai thế giới. Tương lai cô sẽ được vạn người sùng bái, sẽ có vô số người xuất sắc hơn lấy lòng cô! Còn anh ta chẳng là gì cả, chỉ là một con kiến tác oai tác quái ở một nơi rác rưởi mà thôi.”
“Không được nói anh ấy như vậy!”
“Tôi chỉ nói sự thật, bây giờ cô còn chưa nhận biết được rõ ràng, sau này cô sẽ hiểu lời tôi nói thật tới mức nào!”
Lý Tiểu Khả nghe xong, tâm trạng chùng xuống.
Tối hôm qua trong đầu cô ấy đột nhiên có một giọng nói như thế, âm thanh đó nói với cô rất nhiều.
Nói Trái Đất chỉ là nơi vô dụng, nhân vật lợi hại thật sự đã rời đi từ lâu. Còn nói cô ấy là thể chất thuần âm, phải tu luyện cho tốt, sau này có thể độ kiếp thành tiên!
“Tôi rời khỏi nơi này, sau này sẽ không thể quay lại ư?”
Trong mắt Lý Tiểu Khả lộ ra vẻ phức tạp.
Cô ấy không nỡ!
Nhưng trải qua nhiều chuyện lộn xộn như thế khiến cô ấy biết thế giới này không đơn giản như mình nghĩ. Cô ấy cũng biết mình phải mạnh hơn, lợi hại như Lâm Phong, thậm chí là hơn thế…
Mà bây giờ, cơ hội đó đang ở ngay trước mắt!
“Có lẽ có thể, chỉ là tôi nghĩ khi cô đã tu luyện thành công, sẽ không còn muốn về đây nữa.”
Giọng nói giữa không trung trả lời.
“Tôi nhất định sẽ trở lại!”
Vẻ mặt Lý Tiểu Khả đầy kiên quyết.
Có lẽ anh cũng từng có phiền não giống mình chăng?
Lát sau, Lý Tiểu Khả cắn đôi môi đỏ, nhỏ giọng hỏi:
“Lý Như Hải chết rồi sao?”
“Rồi.”
“Anh giết ư?”
Adv
“Không, bị một đại ma đầu giết.”
Lâm Phong lắc đầu.
Tâm trạng nặng nề của Lý Tiểu Khả được thả lỏng.
Dù sao Lý Như Hải có tệ thì cũng là ba của cô ấy. Nếu Lâm Phong thật sự giết chết ông ta thì anh sẽ là kẻ thù giết ba của cô ấy, đến lúc đó cô ấy thật sự không biết nên đối mặt với Lâm Phong thế nào.
Adv
“Anh, ngày mai em muốn rời khỏi đây. Nếu như anh tìm thấy Tiểu Dao, nhất định phải nói xin lỗi giúp em, em không thể đi ngắm biển với cô ấy nữa rồi.” Lý Tiểu Khả đột nhiên nói.
“Em định đi đâu?” Lâm Phong kinh ngạc.
Lý Tiểu Khả ngập ngừng một chút, nói:
“Anh có tin ngoại trừ thế giới này của chúng ta, còn có thể giới khác không?”
Lâm Phong nhíu mày không nói.
Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Lâm Phong, Lý Tiểu Khả đột nhiên cười hì hì.
“Anh, em lừa anh đó!”
Sau đó cô ấy bỗng tựa đầu vào vai Lâm Phong, tiếp tục nói:
“Anh có thể cho em dựa một lúc không? Một lúc là được.”
“Nhóc con!”
Lâm Phong xoa đầu Lý Tiểu Khả, trong mắt lộ ra vẻ dịu dàng hiếm thấy.
Với anh, Tiểu Khả và Tiểu Dao giống nhau, đều là em gái mình.
Một lúc lâu sau Lâm Phong phát hiện Lý Tiểu Khả đã ngủ.
Anh nhẹ nhàng đặt Lý Tiểu Khả xuống giường, đắp kín chăn rồi rời khỏi phòng bệnh.
Lâm Phong đi rồi, Lý Tiểu Khả chậm rãi mở mắt ra.
Lúc này, đôi mắt xinh đẹp đỏ lên, rưng rưng nước mắt.
Trong phòng bệnh đột nhiên có âm thanh vang lên giữa không trung:
“Không phải khóc, dù sao cô và anh ta cũng là người của hai thế giới. Tương lai cô sẽ được vạn người sùng bái, sẽ có vô số người xuất sắc hơn lấy lòng cô! Còn anh ta chẳng là gì cả, chỉ là một con kiến tác oai tác quái ở một nơi rác rưởi mà thôi.”
“Không được nói anh ấy như vậy!”
“Tôi chỉ nói sự thật, bây giờ cô còn chưa nhận biết được rõ ràng, sau này cô sẽ hiểu lời tôi nói thật tới mức nào!”
Lý Tiểu Khả nghe xong, tâm trạng chùng xuống.
Tối hôm qua trong đầu cô ấy đột nhiên có một giọng nói như thế, âm thanh đó nói với cô rất nhiều.
Nói Trái Đất chỉ là nơi vô dụng, nhân vật lợi hại thật sự đã rời đi từ lâu. Còn nói cô ấy là thể chất thuần âm, phải tu luyện cho tốt, sau này có thể độ kiếp thành tiên!
“Tôi rời khỏi nơi này, sau này sẽ không thể quay lại ư?”
Trong mắt Lý Tiểu Khả lộ ra vẻ phức tạp.
Cô ấy không nỡ!
Nhưng trải qua nhiều chuyện lộn xộn như thế khiến cô ấy biết thế giới này không đơn giản như mình nghĩ. Cô ấy cũng biết mình phải mạnh hơn, lợi hại như Lâm Phong, thậm chí là hơn thế…
Mà bây giờ, cơ hội đó đang ở ngay trước mắt!
“Có lẽ có thể, chỉ là tôi nghĩ khi cô đã tu luyện thành công, sẽ không còn muốn về đây nữa.”
Giọng nói giữa không trung trả lời.
“Tôi nhất định sẽ trở lại!”
Vẻ mặt Lý Tiểu Khả đầy kiên quyết.