Ngay cả Maria vẫn luôn đứng ngoài quan sát cũng không nhịn được mà bật cười!
Phải nói rằng.
Người Đại Hạ đúng là biết chơi!
Mỗi một mắt xích nối tiếp nhau, khiến cô ta cảm thấy rất thú vị!
“Trịnh Đại Hải, thằng chó chết này! Tao sẽ giết mày!”
Adv
Đôi mắt Tiền Minh đỏ ngầu, phát ra tiếng gầm giận dữ.
Hắn ta dốc toàn lực kích hoạt sức mạnh trong cơ thể, muốn xông lên giết chết Trịnh Đại Hải. Nhưng lúc này Chu Côn lại cố gắng đứng dậy từ trên mặt đất, yếu ớt nói:
“Tiền Minh, lại đây đỡ tôi một chút!”
“Anh Quân!”
Adv
Tiền Minh quay đầu nhìn Chu Côn, đôi mắt hổ lập tức rơi lệ!
Đàn ông không phải không rơi lệ, chỉ là chưa đến lúc đau lòng thôi!
Hắn ta nhìn anh Quân ngày trước oai phong lẫm liệt, bị kẻ gian hãm hại thành ra thế này, thì cảm thấy chua xót vô cùng.
Bọn họ là anh hùng!
Anh hùng không nên chết một cách nhục nhã như vậy!
Cho dù có thật sự phải chết, thì cũng phải anh dũng ngã xuống trên chiến trường…
“Anh Quân! Anh còn chịu đựng được không?”
Tiền Minh tiến lên một bước, đỡ Chu Côn dậy, giọng nói trở nên vô cùng khàn khàn.
“Đàn ông sao có thể nói là không chịu đựng được?”
Chu Côn lau đi vết máu trên khóe miệng, nở một nụ cười.
Hắn biết xương sống của mình có lẽ đã bị gãy, lúc này có thể đứng dậy, hoàn toàn là nhờ vào linh khí chống đỡ…
Lúc này, xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường.
Ngô Thiên Long, Chu Lỵ, Trịnh Đại Hải, thậm chí cả người đứng đầu các thế lực trên Đảo Long đều nhếch môi nhìn Tiền Minh và Chu Côn đang bị bao vây.
Dáng vẻ ấy như đang nhìn hai con chó mất chủ đáng thương…
“Trịnh Đại Hải, tôi coi cậu là người anh em mà tôi tin tưởng nhất! Tại sao cậu lại làm như vậy hả!”
Chu Côn nhìn Trịnh Đại Hải đang dương dương tự đắc với vẻ mặt khổ sở.
Hắn coi Chu Lỵ như em gái, vậy mà Chu Lỵ lại phản bội hắn!
Hắn coi Trịnh Đại Hải như em trai, kết quả Trịnh Đại Hải cũng phản bội hắn!
Hai cú sốc liên tiếp khiến trái tim hắn như đang rỉ máu…
“Bởi vì tôi không phải tên là Trịnh Đại Hải!”
“Ý cậu là gì?” . truyen bac chien
“Xin hãy gọi tôi là Fujii Ichiro!”
…
Chu Côn nghe vậy thì sững sờ, khó tin nhìn Trịnh Đại Hải, không nói nên lời.
“Ha ha… Bất ngờ không? Tôi là người nước Oa! Tôi nằm vùng bên cạnh anh nhiều năm qua chỉ vì khoảnh khắc này thôi! Đêm nay tôi sẽ tiêu diệt tất cả phần tử bảo thủ đang trốn trên Đảo Long như các anh!”
Fujii Ichiro nở nụ cười vô cùng dữ tợn.
Trong lòng hắn ta vô cùng hưng phấn.
Bởi vì chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tối hôm nay, hắn ta sẽ có thể trở về quê nhà!
Từ lúc nhỏ được chọn vào Kế hoạch đồ Long cho đến giờ đã hơn mấy chục năm trôi qua!
Hắn ta rất nhớ quê hương hoa anh đào…
“Người nước Oa, hoá ra cậu là người của nước Oa, một người nước Oa nằm vùng bên cạnh tôi mấy chục năm trời mà tôi lại chẳng hay biết gì…”
Phải nói rằng.
Người Đại Hạ đúng là biết chơi!
Mỗi một mắt xích nối tiếp nhau, khiến cô ta cảm thấy rất thú vị!
“Trịnh Đại Hải, thằng chó chết này! Tao sẽ giết mày!”
Adv
Đôi mắt Tiền Minh đỏ ngầu, phát ra tiếng gầm giận dữ.
Hắn ta dốc toàn lực kích hoạt sức mạnh trong cơ thể, muốn xông lên giết chết Trịnh Đại Hải. Nhưng lúc này Chu Côn lại cố gắng đứng dậy từ trên mặt đất, yếu ớt nói:
“Tiền Minh, lại đây đỡ tôi một chút!”
“Anh Quân!”
Adv
Tiền Minh quay đầu nhìn Chu Côn, đôi mắt hổ lập tức rơi lệ!
Đàn ông không phải không rơi lệ, chỉ là chưa đến lúc đau lòng thôi!
Hắn ta nhìn anh Quân ngày trước oai phong lẫm liệt, bị kẻ gian hãm hại thành ra thế này, thì cảm thấy chua xót vô cùng.
Bọn họ là anh hùng!
Anh hùng không nên chết một cách nhục nhã như vậy!
Cho dù có thật sự phải chết, thì cũng phải anh dũng ngã xuống trên chiến trường…
“Anh Quân! Anh còn chịu đựng được không?”
Tiền Minh tiến lên một bước, đỡ Chu Côn dậy, giọng nói trở nên vô cùng khàn khàn.
“Đàn ông sao có thể nói là không chịu đựng được?”
Chu Côn lau đi vết máu trên khóe miệng, nở một nụ cười.
Hắn biết xương sống của mình có lẽ đã bị gãy, lúc này có thể đứng dậy, hoàn toàn là nhờ vào linh khí chống đỡ…
Lúc này, xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường.
Ngô Thiên Long, Chu Lỵ, Trịnh Đại Hải, thậm chí cả người đứng đầu các thế lực trên Đảo Long đều nhếch môi nhìn Tiền Minh và Chu Côn đang bị bao vây.
Dáng vẻ ấy như đang nhìn hai con chó mất chủ đáng thương…
“Trịnh Đại Hải, tôi coi cậu là người anh em mà tôi tin tưởng nhất! Tại sao cậu lại làm như vậy hả!”
Chu Côn nhìn Trịnh Đại Hải đang dương dương tự đắc với vẻ mặt khổ sở.
Hắn coi Chu Lỵ như em gái, vậy mà Chu Lỵ lại phản bội hắn!
Hắn coi Trịnh Đại Hải như em trai, kết quả Trịnh Đại Hải cũng phản bội hắn!
Hai cú sốc liên tiếp khiến trái tim hắn như đang rỉ máu…
“Bởi vì tôi không phải tên là Trịnh Đại Hải!”
“Ý cậu là gì?” . truyen bac chien
“Xin hãy gọi tôi là Fujii Ichiro!”
…
Chu Côn nghe vậy thì sững sờ, khó tin nhìn Trịnh Đại Hải, không nói nên lời.
“Ha ha… Bất ngờ không? Tôi là người nước Oa! Tôi nằm vùng bên cạnh anh nhiều năm qua chỉ vì khoảnh khắc này thôi! Đêm nay tôi sẽ tiêu diệt tất cả phần tử bảo thủ đang trốn trên Đảo Long như các anh!”
Fujii Ichiro nở nụ cười vô cùng dữ tợn.
Trong lòng hắn ta vô cùng hưng phấn.
Bởi vì chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ tối hôm nay, hắn ta sẽ có thể trở về quê nhà!
Từ lúc nhỏ được chọn vào Kế hoạch đồ Long cho đến giờ đã hơn mấy chục năm trôi qua!
Hắn ta rất nhớ quê hương hoa anh đào…
“Người nước Oa, hoá ra cậu là người của nước Oa, một người nước Oa nằm vùng bên cạnh tôi mấy chục năm trời mà tôi lại chẳng hay biết gì…”