Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi đối diện với nguyên thần của Quỷ Lệ, hiển nhiên dùng phép thuật là cách tấn công đơn giản và nhanh gọn nhất!

“Bí thuật Cửu Ngôn! Cậu là người trong Đạo giáo à?”

Quỷ Lệ ngạc nhiên.

Nhưng lúc này ông ta không có thời gian để suy ngẫm những điều này.

Một lực lượng thần hồn mênh mông trào ra từ trong cơ thể ông ta, đánh úp về phía Lâm Phong.

Adv

“Ầm!”

Chân ngôn cửu tự biến hoá thành một tấm võng lớn màu vàng va chạm mạnh với năng lượng thần hồn của Quỷ Lệ, toả ra ánh sáng chói loá.

Giờ phút này.

Cả khu vực quanh đây cứ như biến thành biển ánh sáng…

Adv

Sau đó có một tia sáng đen xẹt qua giữa biển ánh sáng.

Linh khí dâng trào!

Hồn lực bùng cháy!

“Vù vù vù!”

Ánh sáng và bóng tối đan xen nhau hệt như đang diễn tấu một bản nhạc huyền thoại!

Cục diện này kéo dài khoảng ba giây, cuối cùng Quỷ Lệ không chịu được nữa, ông ta run lên rồi lảo đảo lùi lại mấy bước.

linh thể vốn đã hư ảo của ông ta lại càng trở nên trong suốt, cứ như có thể tan biến bất cứ lúc nào!

“Vèo!”

Lâm Phong lập tức tới trước mặt ông ta, giơ tay ra tóm lấy linh thể của ông ta:

“Ông quá yếu! May mà tôi dừng tay kịp thời, nếu không đã đánh cho ông hồn phi phách tán rồi!”

“Cậu…”

Quỷ Lệ sa sầm nét mặt, chỉ cảm thấy như mình vừa mới phải chịu nỗi sỉ nhục lớn nhất trong đời!

Ông ta là ai cơ chứ?

Lão tổ của Quỷ Ẩn Tông!

Đại ma đầu siêu cấp của hơn một nghìn năm trước!

Ông ta đã bao giờ bị chê với giọng điệu khinh miệt thế đâu?

Kể cả hai kẻ đã phong ấn ông ta năm đó cũng chưa từng nói như vậy!

“Nếu không phải do bản thể của tôi bị phong ấn, giờ chỉ còn một mảnh nguyên thần, thì sao có thể đến lượt một thằng oắt như cậu kiêu ngạo chứ?”

Quỷ Lệ không phục.

“Vậy để tôi phá giải phong ấn cho ông nhé!”

Lâm Phong thản nhiên nói.

Quỷ Lệ nghe vậy thì sửng sốt, hoàn toàn không ngờ Lâm Phong sẽ nói như vậy.

Sau đó ông ta mừng rỡ.

Trận phong ấn đã yếu hơn rất nhiều sau hàng nghìn năm dài đằng đẵng.

Nếu Lâm Phong chịu giúp ông ta, chắc chắn ông ta sẽ có thể thoát ra ngoài. Chờ đến khi được ra ngoài, chẳng phải ông ta sẽ có thể hành hạ thằng nhóc này đến chết một cách dễ như ăn cháo sao?

Đúng lúc này.

“A Di Đà Phật!”

Một giọng nói nghiêm túc vọng tới từ phía xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK