Anh ta từng giấu thân phận, một mình rời núi.
Một người một chiêu, quét sạch đám thanh niên tầm tuổi mình của các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn.
Sau đó, dù là thế hệ trước cũng không có ai địch lại anh ta!
Trong mắt rất nhiều võ giả Thập Vạn Đại Sơn, Phùng Mục Trần chính là vô địch!
Có người nói anh ta là tiên giáng trần!
Adv
Có người nói anh ta là thánh nhân chuyển thế!
Những chiến tích kinh khủng này cũng nhanh chóng được quốc gia để ý tới…
Tương truyền, Bộ trưởng tổng bộ chấp pháp từng tự mình đến chào hỏi Thần Võ Môn.
Trong lúc đó, không ai biết có chuyện gì xảy ra.
Adv
Chỉ biết khi bộ trưởng rời khỏi đó, lập tức tuyên bố ra ngoài, Phùng Mục Trần sẽ là Chân Long Chi Tử đời tiếp theo!
Phải biết rằng, mỗi đời Chân Long Chi Tử đều là căn cơ của Đại Hạ, là trụ cột vững vàng của Đại Hạ trước kẻ địch nước ngoài…
Điều kiện duy nhất để trở thành Chân Long Chi Tử là phải tham gia kế hoạch tuyển chọn, trổ hết tài năng giữa vô số thiên tài trên toàn quốc.
Nhưng Phùng Mục Trần không cần tham gia!
Quốc gia vì anh ta mà phá lệ, nội bộ công nhận anh ta là Chân Long Chi Tử!
Nghĩ tới đây, da đầu Hàn Phi tê rần.
Chuyện quái gì thế này?
Một nhân vật như Phùng Mục Trần sao lại tới Thanh Thành Kiếm Phái của bọn họ?
Đúng lúc này, Đường Thiên Hàm cũng chú ý tới đám người Hàn Phi.
Lão ta quay lại cung kính nói với Phùng Mục Trần một câu, sau đó đi tới chỗ Hàn Phi, liếc nhìn mọi người một cái.
“Sao các người lại quay lại thế này? Môn chủ và Ngô Cuồng đâu? Sao không về cùng các người?”
“Này…”
Hàn Phi giả vờ bình tĩnh, nhưng trong đầu đang suy tính thật nhanh.
Giờ nên trả lời thế nào?
Nếu như nói lại chuyện vừa xảy ra ở nhà họ Trần, chắc chắn là sẽ đắc tội Lâm Phong!
Nhưng nếu giấu diếm thì nghĩa là hoàn toàn đứng về phía Lâm Phong, sẽ không còn đường lui!
Quan trọng là bây giờ còn chưa biết quan hệ giữa Đường Thiên Hàm và Phùng Mục Trần là như thế nào, vì sao Phùng Mục Trần lại tới Thanh Thành Kiếm Phái?
“Hàn Phi, có việc thì nói, ấp a ấp úng cái gì?”
Đường Thiên Hàm nhíu mày.
Hàn Phi đang chuẩn bị nói thì đột nhiên, có một đệ tử lên tiếng:
“Phó môn chủ, là thế này…”
Đệ tử không hề do dự mà nói hết chuyện ở nhà họ Trần ra.
“Đúng vậy! Phó môn chủ, chúng tôi suýt nữa đã chết ở bên đó!”
“Phó môn chủ, Lâm Phong chó chết kia sắp tới rồi, ông nhất định phải nghĩ được kế sách đối phó!”
“Lúc đó đánh nhau, Hàn trưởng lão vốn là cao thủ Võ Hồn Cảnh nhưng lại lùi ra sau chúng tôi, còn đi đầu hàng trước…”
Những đệ tử khác đều phẫn nộ nói.
Hiển nhiên bọn họ đều biết Phùng Mục Trần!
Trên thực tế, trong các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn, không ai không biết anh ta!
Hôm nay thấy Phùng Mục Trần ở đây, bọn họ lập tức chọn làm phản, từ bỏ Lâm Phong!
Một người một chiêu, quét sạch đám thanh niên tầm tuổi mình của các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn.
Sau đó, dù là thế hệ trước cũng không có ai địch lại anh ta!
Trong mắt rất nhiều võ giả Thập Vạn Đại Sơn, Phùng Mục Trần chính là vô địch!
Có người nói anh ta là tiên giáng trần!
Adv
Có người nói anh ta là thánh nhân chuyển thế!
Những chiến tích kinh khủng này cũng nhanh chóng được quốc gia để ý tới…
Tương truyền, Bộ trưởng tổng bộ chấp pháp từng tự mình đến chào hỏi Thần Võ Môn.
Trong lúc đó, không ai biết có chuyện gì xảy ra.
Adv
Chỉ biết khi bộ trưởng rời khỏi đó, lập tức tuyên bố ra ngoài, Phùng Mục Trần sẽ là Chân Long Chi Tử đời tiếp theo!
Phải biết rằng, mỗi đời Chân Long Chi Tử đều là căn cơ của Đại Hạ, là trụ cột vững vàng của Đại Hạ trước kẻ địch nước ngoài…
Điều kiện duy nhất để trở thành Chân Long Chi Tử là phải tham gia kế hoạch tuyển chọn, trổ hết tài năng giữa vô số thiên tài trên toàn quốc.
Nhưng Phùng Mục Trần không cần tham gia!
Quốc gia vì anh ta mà phá lệ, nội bộ công nhận anh ta là Chân Long Chi Tử!
Nghĩ tới đây, da đầu Hàn Phi tê rần.
Chuyện quái gì thế này?
Một nhân vật như Phùng Mục Trần sao lại tới Thanh Thành Kiếm Phái của bọn họ?
Đúng lúc này, Đường Thiên Hàm cũng chú ý tới đám người Hàn Phi.
Lão ta quay lại cung kính nói với Phùng Mục Trần một câu, sau đó đi tới chỗ Hàn Phi, liếc nhìn mọi người một cái.
“Sao các người lại quay lại thế này? Môn chủ và Ngô Cuồng đâu? Sao không về cùng các người?”
“Này…”
Hàn Phi giả vờ bình tĩnh, nhưng trong đầu đang suy tính thật nhanh.
Giờ nên trả lời thế nào?
Nếu như nói lại chuyện vừa xảy ra ở nhà họ Trần, chắc chắn là sẽ đắc tội Lâm Phong!
Nhưng nếu giấu diếm thì nghĩa là hoàn toàn đứng về phía Lâm Phong, sẽ không còn đường lui!
Quan trọng là bây giờ còn chưa biết quan hệ giữa Đường Thiên Hàm và Phùng Mục Trần là như thế nào, vì sao Phùng Mục Trần lại tới Thanh Thành Kiếm Phái?
“Hàn Phi, có việc thì nói, ấp a ấp úng cái gì?”
Đường Thiên Hàm nhíu mày.
Hàn Phi đang chuẩn bị nói thì đột nhiên, có một đệ tử lên tiếng:
“Phó môn chủ, là thế này…”
Đệ tử không hề do dự mà nói hết chuyện ở nhà họ Trần ra.
“Đúng vậy! Phó môn chủ, chúng tôi suýt nữa đã chết ở bên đó!”
“Phó môn chủ, Lâm Phong chó chết kia sắp tới rồi, ông nhất định phải nghĩ được kế sách đối phó!”
“Lúc đó đánh nhau, Hàn trưởng lão vốn là cao thủ Võ Hồn Cảnh nhưng lại lùi ra sau chúng tôi, còn đi đầu hàng trước…”
Những đệ tử khác đều phẫn nộ nói.
Hiển nhiên bọn họ đều biết Phùng Mục Trần!
Trên thực tế, trong các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn, không ai không biết anh ta!
Hôm nay thấy Phùng Mục Trần ở đây, bọn họ lập tức chọn làm phản, từ bỏ Lâm Phong!