“Hừ, Chu thiếu gia khách sáo mà cậu lại tỏ thái độ gì vậy? Cậu cho rằng nhà họ Trương các cậu hay lắm à?”
“Mau nói xin lỗi với Chu thiếu gia! Nói cho anh biết, tối nay Chu thiếu gia và Lận thiếu gia của Côn Lôn có hẹn với nhau, anh chú ý chút!”
…
Lận thiếu gia của Côn Lôn?
Chẳng lẽ là Lận Vô Song?
Adv
Trương Lương nghe xong, ánh mắt hơi nhúc nhích.
Anh ta từng nghe nói về Lận Vô Song này.
Lận Vô Song được coi là nhân tài hiếm gặp của nhà họ Lận ở Côn Lôn!
Chưa tới ba mươi lăm tuổi đã là Võ Thánh trung kỳ, nổi như cồn, thời gian tới bước vào Võ Thần Cảnh gần như đã là chuyện ván đã đóng thuyền!
Adv
Cũng vì thế nên Lận Vô Song rất được quốc gia chú ý!
Chỉ huy của quân đội còn tự mình tới Côn Lôn, tìm Lận Vô Song nói chuyện ba ngày ba đêm!
Từ đó về sau, cơ quan nhà nước tuyên bố Lận Vô Song được điều động nội bộ, làm Chân Long Chi Tử thế hệ này.
Có thể nói Lận Vô Song này lớn lên từ trong hào quang vô tận, sau khi lớn lên thì một bước lên mây!
Từ phương diện nào đó mà nói, Lận Vô Song còn đáng sợ hơn Phùng Mục Trần!
Dù sao Lận Vô Song cũng xuất thân từ thế gia cổ xưa, các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn còn lâu mới sánh bằng.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Trương Lương nghiêm túc vô cùng.
Thực lực của nhà họ Chu bây giờ đã mạnh hơn nhà họ Trương, nếu nhà họ Chu có nhà họ Lận của Côn Lôn hỗ trợ thì gần như có thể nghiền ép nhà bọn họ!
Chu Chiến nhìn thấy vẻ mặt của Trương Lương, miệng nở nụ cười, trong lòng cực kì đắc ý.
Từ nhỏ tới lớn anh ta và Trương Lương đấu đá với nhau, hai bên bất phân thắng bại.
Nhưng giờ vì có Lận Vô Song, anh ta đã áp Trương Lương một đầu!
“Được rồi, mọi người yên tĩnh một chút, cho Trương thiếu gia của chúng ta mặt mũi!”
Chu Chiến giơ tay phải lên, bảo mọi người giữ yên lặng.
Sau đó anh ta nhìn Trương Lương, cười híp mắt nói:
“Trương Lương, tôi vẫn giữ câu nói kia, chỉ cần cậu đi theo tôi, sau này hai nhà chúng ta là anh em! Lát nữa tôi còn có thể giới thiệu cậu với Lận thiếu gia cho hai người làm quen, thế nào?”
“Nằm mơ giữa ban ngày! Tránh ra, tôi không có thời gian nói chuyện với anh!”
Trương Lương cười lạnh một tiếng, đẩy Chu Chiến ra chuẩn bị đi vào khách sạn.
Không ngờ lúc này Chu Chiến lại ngăn Trương Lỵ lại, cười híp mắt nói:
“Tiểu Lỵ, thằng Tôn Bình trước kia ngày nào cũng đeo bám em đâu rồi? Sao hôm nay không thấy nó?”
“Anh muốn làm gì?”
Trong lòng Trương Lỵ hơi lo lắng.
Ở thủ đô, danh tiếng của Chu Chiến cực kì tệ, làm hại không biết bao nhiêu tiểu thư quý tộc, cho nên vừa nhìn thấy Chu Chiến đang nhìn mình đầy mờ ám, trong lòng cô ta thấy rợn rợn!
“Ai, trước mặt mọi người anh làm gì được đây? Xem em sợ kìa, trán cũng rịn mồ hôi rồi!”
Chu Chiến vừa nói, vừa giơ tay định giúp Trương Lỵ lau mồ hôi.
Trương Lỵ thấy vậy vội vàng né đi!
Trương Lương thấy em gái bị bắt nạt, giận tím mặt, lạnh lùng nói:
“Chu Chiến, muốn chết à?”
Người nhà họ Trương sau lưng Trương Lương thấy thế, trên mặt đầy sát khí, rục rịch chuẩn bị đánh nhau bất cứ lúc nào!
Đám người sau lưng Chu Chiến thấy vậy cũng cười lạnh nói:
“Mẹ, các người làm gì đấy? Muốn đánh nhau à? Lên, bọn này tiếp!”
“Mau nói xin lỗi với Chu thiếu gia! Nói cho anh biết, tối nay Chu thiếu gia và Lận thiếu gia của Côn Lôn có hẹn với nhau, anh chú ý chút!”
…
Lận thiếu gia của Côn Lôn?
Chẳng lẽ là Lận Vô Song?
Adv
Trương Lương nghe xong, ánh mắt hơi nhúc nhích.
Anh ta từng nghe nói về Lận Vô Song này.
Lận Vô Song được coi là nhân tài hiếm gặp của nhà họ Lận ở Côn Lôn!
Chưa tới ba mươi lăm tuổi đã là Võ Thánh trung kỳ, nổi như cồn, thời gian tới bước vào Võ Thần Cảnh gần như đã là chuyện ván đã đóng thuyền!
Adv
Cũng vì thế nên Lận Vô Song rất được quốc gia chú ý!
Chỉ huy của quân đội còn tự mình tới Côn Lôn, tìm Lận Vô Song nói chuyện ba ngày ba đêm!
Từ đó về sau, cơ quan nhà nước tuyên bố Lận Vô Song được điều động nội bộ, làm Chân Long Chi Tử thế hệ này.
Có thể nói Lận Vô Song này lớn lên từ trong hào quang vô tận, sau khi lớn lên thì một bước lên mây!
Từ phương diện nào đó mà nói, Lận Vô Song còn đáng sợ hơn Phùng Mục Trần!
Dù sao Lận Vô Song cũng xuất thân từ thế gia cổ xưa, các môn phái ở Thập Vạn Đại Sơn còn lâu mới sánh bằng.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Trương Lương nghiêm túc vô cùng.
Thực lực của nhà họ Chu bây giờ đã mạnh hơn nhà họ Trương, nếu nhà họ Chu có nhà họ Lận của Côn Lôn hỗ trợ thì gần như có thể nghiền ép nhà bọn họ!
Chu Chiến nhìn thấy vẻ mặt của Trương Lương, miệng nở nụ cười, trong lòng cực kì đắc ý.
Từ nhỏ tới lớn anh ta và Trương Lương đấu đá với nhau, hai bên bất phân thắng bại.
Nhưng giờ vì có Lận Vô Song, anh ta đã áp Trương Lương một đầu!
“Được rồi, mọi người yên tĩnh một chút, cho Trương thiếu gia của chúng ta mặt mũi!”
Chu Chiến giơ tay phải lên, bảo mọi người giữ yên lặng.
Sau đó anh ta nhìn Trương Lương, cười híp mắt nói:
“Trương Lương, tôi vẫn giữ câu nói kia, chỉ cần cậu đi theo tôi, sau này hai nhà chúng ta là anh em! Lát nữa tôi còn có thể giới thiệu cậu với Lận thiếu gia cho hai người làm quen, thế nào?”
“Nằm mơ giữa ban ngày! Tránh ra, tôi không có thời gian nói chuyện với anh!”
Trương Lương cười lạnh một tiếng, đẩy Chu Chiến ra chuẩn bị đi vào khách sạn.
Không ngờ lúc này Chu Chiến lại ngăn Trương Lỵ lại, cười híp mắt nói:
“Tiểu Lỵ, thằng Tôn Bình trước kia ngày nào cũng đeo bám em đâu rồi? Sao hôm nay không thấy nó?”
“Anh muốn làm gì?”
Trong lòng Trương Lỵ hơi lo lắng.
Ở thủ đô, danh tiếng của Chu Chiến cực kì tệ, làm hại không biết bao nhiêu tiểu thư quý tộc, cho nên vừa nhìn thấy Chu Chiến đang nhìn mình đầy mờ ám, trong lòng cô ta thấy rợn rợn!
“Ai, trước mặt mọi người anh làm gì được đây? Xem em sợ kìa, trán cũng rịn mồ hôi rồi!”
Chu Chiến vừa nói, vừa giơ tay định giúp Trương Lỵ lau mồ hôi.
Trương Lỵ thấy vậy vội vàng né đi!
Trương Lương thấy em gái bị bắt nạt, giận tím mặt, lạnh lùng nói:
“Chu Chiến, muốn chết à?”
Người nhà họ Trương sau lưng Trương Lương thấy thế, trên mặt đầy sát khí, rục rịch chuẩn bị đánh nhau bất cứ lúc nào!
Đám người sau lưng Chu Chiến thấy vậy cũng cười lạnh nói:
“Mẹ, các người làm gì đấy? Muốn đánh nhau à? Lên, bọn này tiếp!”