Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảm ơn tôi làm gì? Tôi chỉ tiện tay đập con ruồi vo ve bên tai tôi mà thôi, chứ không phải ra mặt thay cho các ông.”

Lâm Phong lắc đầu.

Thực tế thì từng câu anh nói đều là thật.

Sở dĩ anh ra tay, đơn giản là vì Nam Cung Vấn Thiên cứ phải tỏ vẻ tình cảm trước mặt anh, khiến anh thấy có chút phiền phức mà thôi.

Adv

Nhưng mấy người Tần Vô Đạo thì lại không hề nghĩ như vậy!

Bọn họ cảm thấy Lâm Phong chính là kiểu người cứng miệng mềm lòng điển hình, vừa rồi sở dĩ nói ra những lời đó, chẳng qua là để đả kích lòng tin của bọn họ mà thôi.

Nhưng không ngờ ngài Lâm bên ngoài thủ đoạn độc ác, nhưng bên trong lại là người nhiệt tình như vậy!

Adv

Trong lòng mấy người có chút cảm động, bỗng nhiên cảm thấy Lâm Phong trước mặt thật dễ thương.

Chính vào lúc này.

“Lâm Phong, anh muốn chết hả!”

Nam Cung Vấn Thiên hoàn hồn trở lại, thét lên giận dữ.

Luồng khí đáng sợ tràn ra từ cơ thể hắn càn quét qua phòng khách rộng lớn, những người trong phòng khách đều bị thổi cho lật nhào.

Toàn thân giống như một mũi tên rời khỏi dây cung, bắn xả về phía Lâm Phong.

Cảnh tượng này khiến cho mọi người ở hiện trường như hít một hơi lạnh.

Lúc này bọn họ mới nghĩ tới Nam Cung Vấn Thiên không phải là hạng chó mèo gì, mà là một cường giả bậc bốn Hậu Thiên!

Sở dĩ vừa rồi bị Lâm Phong nện cho, rất có khả năng chỉ là vì hắn sơ ý mà thôi!

“Xì xào!”

Lâm Phong cau mày, tát tới Nam Cung Vấn Thiên đang trong không trung.

“Ầm!”

Nam Cung Vấn Thiên trực tiếp bị nổ thành một đám sương máu, chết thảm tại trận.

“Cực kỳ nhàm chán!”

Lâm Phong lắc đầu, cảm thấy không có gì thú vị, trực tiếp đưa em gái và Tiểu Khả rời khỏi trang viên Lý gia.

Nhìn đám người Lâm Phong rời đi, Tần Vô Đối, Đế Thích Thiên, Long Hạo và Vương Phú Quý mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.

Bọn họ đã coi trọng thực lực của Lâm Phong rồi, nhưng chưa từng nghĩ rằng vẫn không đủ!

“Các ông nói, rốt cuộc cậu Lâm đã tới cảnh giới gì rồi?” Đế Thích Thiên đột nhiên hỏi.

“Có thể coi một võ giả Hậu Thiên Cảnh tầng bốn như món đồ chơi để đùa giỡn, ít nhất cũng phải có chênh lệch trình độ kha khá, khoảng Hậu Thiên Cảnh tầng sáu! Chỉ là với những gì cậu Lâm thể hiện thì tôi nghĩ thực lực của cậu ta hẳn là cao hơn nữa!”

“Chắc là Hậu Thiên Cảnh tầng bảy, thậm chí là tầng tám, tầng chín!”

Vẻ mặt Long Hạo rất khoái chí, lập tức nói tiếp:

“Thực ra suy nghĩ kĩ lại, chúng ta đều hiểu lầm cậu Lâm, rõ ràng cậu ta là một người tốt có tinh thần trượng nghĩa!”

“Cậu Lâm diệt nhà họ Giang cũng là bình thường! Ai bảo nhà họ không biết tự lượng sức mình, đi nhớ thương người phụ nữ của cậu ta? Việc này dù là ai cũng không nhịn được!”

“Không sai! Tôi nghĩ chúng ta nên thay đổi ấn tượng về cậu Lâm! Có cậu Lâm ở đây, giới võ đạo của Kim Lăng chúng ta, rõ ràng sẽ được cải thiện thực lực!” Đế Thích Thiên cũng gật đầu.

Chỉ có Tần Vô Đạo im lặng không nói, dù sao Tần Phong con trai ông ta cũng bị cậu Lâm giết chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK