Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kinh Thành!

Trong một quán nướng.

Sau khi dùng bữa trưa cùng lục sư huynh và Doãn Diệu, Lâm Phong chuẩn bị quay về Kim Lăng một chuyến!

Mặc dù mạng của Lý Tiểu Khả đã được cứu, nhưng vết thương vẫn rất nặng,

Vì vậy anh nhất định phải quay về xem mới được!

Nếu không, lỡ xảy ra chuyện gì thì anh sẽ mãi mãi không thể tha thứ cho bản thân, dù sao Tiểu Khả cũng bị thương vì anh!

Adv

"Lục sư huynh, chuyến đi Kim Lăng này, ít thì một ngày, nhiều thì ba ngày! Nếu bên phía nhà họ Lận có người đến, nhất định phải kịp thời thông báo cho em!"

Trước khi chia tay, Lâm Phong lên tiếng dặn dò.

"Haiz! Anh cũng không hiểu cậu, tại sao lại muốn dây dưa với nhà họ Lận chứ!"

Phùng Mục Trần có chút bất lực.

Adv

"Chúng ta là người tu hành, nhất định phải từng bước phá vỡ cực hạn của bản thân, như vậy mới có thể hoàn thiện nhân quả của chính mình!"

Lâm Phong nghiêm mặt nói.

Phùng Mục Trần nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, sau đó thở dài nói:

"Không trách được sư phụ lại vì cậu mà đuổi anh xuống núi! Anh quả thực không bằng cậu..."

"Không cần thở dài! Dưới trời này có mấy người sánh được với em chứ? Thực ra thì anh đã rất xuất sắc rồi!"

Lâm Phong vỗ vai lục sư huynh, an ủi nói.

Phùng Mục Trần nghe vậy, khóe miệng giật giật, không nhịn được trợn mắt.

"Đúng rồi! Còn chuyện nhị sư tỷ, anh nhanh chóng điều tra rõ giúp em, em nghi ngờ nhị sư tỷ đã xảy ra chuyện!"

"Yên tâm đi! Anh sẽ về điều tra tình hình bên nước Oa!"

"Ừm!"

...

Sau một hồi trò chuyện ngắn.

Lâm Phong hóa thành một tia sáng, biến mất trên bầu trời!

Mà sau khi Lâm Phong rời đi.

Doãn Diệu bên cạnh đột nhiên lên tiếng nói:

"Mục Trần, anh nói xem Lâm Phong có khả năng tiêu diệt nhà họ Lận không?"

"Diệu Diệu, anh biết em hận nhà họ Lận! Nhưng ngàn vạn lần đừng làm chuyện ngu ngốc!"

"Nền tảng của thế gia tu tiên sâu hơn em tưởng tượng nhiều... Em muốn để tiểu sư đệ đi giúp em tiêu diệt nhà họ Lận là chuyện tuyệt đối không thể!"

Phùng Mục Trần cau mày nói.

"Em chỉ thuận miệng nói thôi, anh nổi giận với em làm chi? Tối nay đừng vào phòng!"

Doãn Diệu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp quay người rời đi!

Phùng Mục Trần nhìn bóng lưng yêu kiều của Doãn Diệu, không khỏi bất lực lắc đầu, vội vàng đuổi theo, nói:

“Được rồi được rồi là anh sai, anh chỉ là cái thằng thô lỗ, em hãy rộng lượng bỏ qua cho anh!”

...

Bên kia.

Lâm Phong đã đến Bệnh viện Nhân dân số 1 thành phố Kim Lăng!

Trước cửa bệnh viện.

Người chấp pháp Vân Trung Thiên, minh chủ liên minh võ đạo Vương Nhạc Hiên và chủ các thế lực lớn của thành phố Kim Lăng là Tam Khẩu Đường Đàm Thiên Hồng, bang Tạc Thiên Đế Thích Thiên, Long Môn Đường Long Hạo và những người khác đã chờ đợi từ lâu!

Thấy Lâm Phong đến.

Một đám nhân vật lớn của thành phố Kim Lăng vội vàng nghênh đón, cung kính nói:

"Cậu Lâm!"

"Cậu Lâm!"

Lâm Phong tỏ vẻ kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK