Trong đám người, đôi mắt xinh đẹp của Trần Y Thủy khẽ lóe lên.
“Anh ấy vẫn luôn như vậy, luôn tạo ra những kỳ tích mà chúng ta không thể ngờ tới được!”
Trần Y Nặc mỉm cười nói với em gái.
Anh em Trần Thiên Hủ, Trần Thiên Hành nghe vậy cũng đều gật đầu đồng ý.
Đây đâu chỉ là kỳ tích?
Adv
Rõ ràng là phép màu luôn rồi….
“Ha ha… thì ra các cậu đều là anh em của con rể tôi! Vậy thì đúng là tôi hiểu lầm thật rồi!”
Trần Sơn khuôn mặt kích động bước lên phía trước, ôm lấy bả vai của Triệu Vô Cực:
Adv
“Các ông là anh em của con rể tôi, vậy thì chính là anh em của Trần Sơn tôi!!”
….
Mà chính vào lúc này.
“Soạt~”
Một luồng kiếm khí đáng sợ từ ngoài cửa lao thẳng vào trong, đập vỡ tất cả các tấm bảng hiệu ở giữa phòng khách.
Ngay sau đó, Ngô Cuồng dẫn theo một đám cường giả của Thanh Thành Kiếm Phái xông vào.
Những người này đều là tinh nhuệ của Thanh Thành Kiếm Phái, cũng phải hai mươi mấy người, người yếu nhất cũng là sơ kỳ tông sư võ đạo!
Người mạnh nhất có hai người đạt tới Võ Hồn Cảnh!
Có thể nói thế lực cỡ này, phóng mắt khắp lãnh thổ nước Đại Hạ cũng là cực kỳ hùng mạnh rồi, kể cả một vài môn phái nhỏ ẩn thế đều không chắc có thể tập hợp được nhiều cường giả như vậy!
“Đại trưởng lão của Thanh Thành Kiếm Phái, Ngô Cuồng?”
Dược trần nhìn thấy người tới, thần sắc thay đổi, suy nghĩ trong chốc lát rồi bước tới một bước cười hỏi:
“Ngô đạo hữu, ông làm gì vậy?”
“Dược Trần?”
Ngô Cuồng khẽ cau mày, không ngờ là Dược Trần cũng ở đây.
Có điều rất nhanh lão ta đã hừ lạnh một tiếng nói:
“Dược Trần, đây là chuyện giữa Trần gia và Thanh Thành Kiếm Phái bọn tôi, Dược Vương cốc các ông tốt nhất đừng có nhúng tay vào, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
“Ngô đạo hữu, không cần phải vậy chứ? Ông và Trần gia có ân oán gì, tôi có thể dứng giữa hòa giải, thế nào?”
Dược Trần chậm rãi nói.
Dược Vương cốc nhờ vào dược thuật mà nổi tiếng thiên hạ, nhưng ở phương diện chiến đấu thì kém hơn Thanh Thành Kiếm Phái rất nhiều, cho nên ông ta cũng không tiện đắc tội Ngô Cuồng, chỉ có thể khéo léo nói chuyện, hy vọng đối phương nể mặt mình!
……
“Làm hòa? Con rể Lâm Phong nhà họ Trần giết cháu của ta! Dược Vương cốc các người đòi ta làm hòa?”
Vẻ mặt Ngô Cuồng đầy dữ tợn. Các cường giả đông đảo mà lão ta mang tới đều cùng rút trường kiếm của mình ra. Trong nháy mắt, kiếm khí tràn ngập, kinh khủng vô cùng!
“Đây…”
Vẻ mặt Dược Trần thay đổi.
Đều là các thế lực của Thập Vạn Đại Sơn, ông ta biết rõ Ngô Cuồng yêu chiều cháu mình thế nào! Nếu như Lâm Phong thực sự đã giết cháu trai của Ngô Cuồng thì thật sự hết cách hòa giải, vì đây đã là mối thù sống chết rồi!
“Ngô Cuồng, tôi mặc kệ Thanh Thành Kiếm Phái của các người thế nào, nhưng hôm nay ông không thể động vào Lâm Phong!”
Hoàng Mi Đạo Nhân cười lạnh.
“Là ông à? Hoàng Mi Đạo Nhân đứng thứ 983 trên bảng? Ông còn chưa có tư cách nói với ta mấy câu đó đâu!”
“Anh ấy vẫn luôn như vậy, luôn tạo ra những kỳ tích mà chúng ta không thể ngờ tới được!”
Trần Y Nặc mỉm cười nói với em gái.
Anh em Trần Thiên Hủ, Trần Thiên Hành nghe vậy cũng đều gật đầu đồng ý.
Đây đâu chỉ là kỳ tích?
Adv
Rõ ràng là phép màu luôn rồi….
“Ha ha… thì ra các cậu đều là anh em của con rể tôi! Vậy thì đúng là tôi hiểu lầm thật rồi!”
Trần Sơn khuôn mặt kích động bước lên phía trước, ôm lấy bả vai của Triệu Vô Cực:
Adv
“Các ông là anh em của con rể tôi, vậy thì chính là anh em của Trần Sơn tôi!!”
….
Mà chính vào lúc này.
“Soạt~”
Một luồng kiếm khí đáng sợ từ ngoài cửa lao thẳng vào trong, đập vỡ tất cả các tấm bảng hiệu ở giữa phòng khách.
Ngay sau đó, Ngô Cuồng dẫn theo một đám cường giả của Thanh Thành Kiếm Phái xông vào.
Những người này đều là tinh nhuệ của Thanh Thành Kiếm Phái, cũng phải hai mươi mấy người, người yếu nhất cũng là sơ kỳ tông sư võ đạo!
Người mạnh nhất có hai người đạt tới Võ Hồn Cảnh!
Có thể nói thế lực cỡ này, phóng mắt khắp lãnh thổ nước Đại Hạ cũng là cực kỳ hùng mạnh rồi, kể cả một vài môn phái nhỏ ẩn thế đều không chắc có thể tập hợp được nhiều cường giả như vậy!
“Đại trưởng lão của Thanh Thành Kiếm Phái, Ngô Cuồng?”
Dược trần nhìn thấy người tới, thần sắc thay đổi, suy nghĩ trong chốc lát rồi bước tới một bước cười hỏi:
“Ngô đạo hữu, ông làm gì vậy?”
“Dược Trần?”
Ngô Cuồng khẽ cau mày, không ngờ là Dược Trần cũng ở đây.
Có điều rất nhanh lão ta đã hừ lạnh một tiếng nói:
“Dược Trần, đây là chuyện giữa Trần gia và Thanh Thành Kiếm Phái bọn tôi, Dược Vương cốc các ông tốt nhất đừng có nhúng tay vào, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
“Ngô đạo hữu, không cần phải vậy chứ? Ông và Trần gia có ân oán gì, tôi có thể dứng giữa hòa giải, thế nào?”
Dược Trần chậm rãi nói.
Dược Vương cốc nhờ vào dược thuật mà nổi tiếng thiên hạ, nhưng ở phương diện chiến đấu thì kém hơn Thanh Thành Kiếm Phái rất nhiều, cho nên ông ta cũng không tiện đắc tội Ngô Cuồng, chỉ có thể khéo léo nói chuyện, hy vọng đối phương nể mặt mình!
……
“Làm hòa? Con rể Lâm Phong nhà họ Trần giết cháu của ta! Dược Vương cốc các người đòi ta làm hòa?”
Vẻ mặt Ngô Cuồng đầy dữ tợn. Các cường giả đông đảo mà lão ta mang tới đều cùng rút trường kiếm của mình ra. Trong nháy mắt, kiếm khí tràn ngập, kinh khủng vô cùng!
“Đây…”
Vẻ mặt Dược Trần thay đổi.
Đều là các thế lực của Thập Vạn Đại Sơn, ông ta biết rõ Ngô Cuồng yêu chiều cháu mình thế nào! Nếu như Lâm Phong thực sự đã giết cháu trai của Ngô Cuồng thì thật sự hết cách hòa giải, vì đây đã là mối thù sống chết rồi!
“Ngô Cuồng, tôi mặc kệ Thanh Thành Kiếm Phái của các người thế nào, nhưng hôm nay ông không thể động vào Lâm Phong!”
Hoàng Mi Đạo Nhân cười lạnh.
“Là ông à? Hoàng Mi Đạo Nhân đứng thứ 983 trên bảng? Ông còn chưa có tư cách nói với ta mấy câu đó đâu!”