Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt Lâm Phong sáng rực lên.

Anh có thể cảm nhận được năng lượng ẩn chứa trong quả cầu năng lượng màu vàng này nhiều hơn những quả trước đó gấp trăm lần, phải nói là đồ đại bổ!

“Rầm!”

Khi cơ thể tàn tạ của Hammurabi rơi từ trên trời xuống rồi nện mạnh xuống đất, tất cả mọi người ở đây đều lặng ngắt như tờ.

Bất kể là nhà họ Khương ở Côn Luân, các cao thủ nước Oa hay Thiên Sứ bốn cánh Mạc Bối Ny đều khiếp sợ.

Adv

Sao… Sao có thể như vậy được?

Chỉ trong vòng hai phút ngắn ngủi mà Lâm Phong đã xử gọn Hammurabi ư?

Điều này có hơi khoa trương quá rồi đấy!

Đúng lúc này, Lâm Phong dời ánh mắt tha thiết sang Mạc Bối Ny, ánh mắt ấy cứ như đang nhìn một món bảo bối vậy.

Adv

Đôi mắt vàng của Mạc Bối Ny khẽ chớp.

Thật ra sau khi thấy tám vị Cổ Tổ Côn Luân xuất hiện, cô ta đã biết hôm nay không giết được Lâm Phong rồi.

Thần Thiên Sứ đại nhân và cao thủ thời thượng cổ Đại Hạ ngấm ngầm đối chọi nhau, giờ không phải là lúc trở mặt hoàn toàn với Đại Hạ!

Chưa kể sức chiến đấu của Lâm Phong rất mạnh, ngay cả cô ta cũng chưa chắc là đối thủ!

“Hôm nay cho cậu may mắn thoát một lần đấy, nhưng vận may của cậu không kéo dài được lâu đâu!”

“Ngày Thiên Đường mở ra, tất cả mọi thứ đều sẽ bị tiêu diệt!”

“Cả cậu cũng sẽ không ngoại lệ!”

Mạc Bối Ny lạnh lùng nói một câu rồi chuẩn bị rời khỏi đây.

“Muốn chạy à?”

Lâm Phong cười khẩy, sau đó đưa bàn tay khổng lồ ra chộp về phía Mạc Bối Ny.

“Quang Chi Thẩm Phán!”

Mạc Bối Ny lạnh lùng lên tiếng, ánh sáng thần thánh vô tận toả ra từ trong cơ thể cô ta rồi biến thành ngọn giáo Chiến Thắng đâm mạnh về phía Lâm Phong.

“Trò mèo!”

Lâm Phong bình thản duỗi bàn tay khổng lồ che trời nắm lấy ngọn giáo Chiến Thắng rồi bóp nhẹ, ngọn giáo lập tức bị bóp nát dễ như trở bàn tay.

Sau đó bàn tay khổng lồ vẫn không giảm tốc độ, tiếp tục chộp về phía Mạc Bối Ny.

“Thần Linh Phù Hộ!”

Con ngươi của Mạc Bối Ny hơi co lại, bốn cánh thiên sứ sau lưng cô ta lập tức đan chéo vào nhau và bao bọc cả người cô ta, tạo thành một quả cầu màu trắng.

Quả cầu trắng toả thánh quang rực rỡ loá mắt.

Ngay sau đó.

Bàn tay khổng lồ của Lâm Phong đấm mạnh vào quả cầu trắng.

“Bùm!”

Quả cầu trắng nổ tung, vô số tia máu vàng bắn ra, lông vũ bay tán loạn, nhìn mà phải giật cả mình.

“Phụt!”

Rõ ràng Mạc Bối Ny đã bị thương nặng sau cú đấm này, cô ta rơi từ trên không xuống rồi chìm vào mảng trắng bao la.

Nhìn thấy cảnh này, người nhà họ Khương đều sững sờ.

Đặc biệt là tám vị Cổ Tổ trông có vẻ vô cùng kinh hãi.

Năm trăm năm trước, họ đã từng chiến đấu với Thiên Sứ bốn cánh để bảo vệ Đại Hạ nên cũng biết sự đáng sợ của Thiên Sứ bốn cánh.

Thiên sứ Thần tộc tự xưng là di dân của Tiên giới, họ có cơ thể của thần, sức chiến đấu mạnh hơn rất nhiều so với các tu tiên giả cùng cấp bậc!

Nhưng một sự tồn tại như vậy lại chẳng đỡ nổi một chiêu khi đối đầu với Lâm Phong!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK