Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lâm Phong ơi Lâm Phong, thằng nhãi như cậu, Triệu Vô Cực tôi chẳng lẽ lại không biết nắn sao?”

Triệu Vô Cực không nhịn được mà cười ha hả.

Đám người Đàm Thiên Hồng đứng cạnh nghe vậy, thầm thở dài một hơi.

Bọn họ còn tưởng người của Bộ chấp pháp muốn mượn tay Huyền Linh Môn để tiêu diệt cậu Lâm, thì ra chỉ là rèn luyện thôi!

Trong lòng mọi người đều ao ước.

Adv

Được quốc gia coi trọng như thế, cả nước này được mấy người đây?

Huyền Linh Môn.

Dưới một cây tùng trên núi, có hai người ngồi đối diện nhau chơi cờ vây.

“Chưởng môn! Tài nghệ đánh cờ của ông càng lúc càng cao! Tôi thật sự không phải đối thủ!”

Adv

Huyền Đức đặt một nước cờ cuối cùng lên bàn cờ, chịu thua nói.

“Trong lúc chơi cờ, ông không phải đối thủ của tôi. Nhưng đùa giỡn con gái thì lại rất lợi hại.”

Chưởng môn Huyền Trần của Huyền Linh Môn lạnh lùng nói.

Huyền Đức nghe vậy thì sững người, lập tức mỉm cười nói:

“Chưởng môn hiểu lầm rồi! Tôi và Giang Tịch Vũ kia đã nói chuyện xong, hai bên tình nguyện, cũng không tính là vi phạm quy định chứ?”

“Mặc dù không tính, nhưng truyền ra ngoài cũng mất mặt Huyền Linh Môn ta! Huyền Đức, cậu phải biết Huyền Linh Môn là danh một chính phái, tổ sư Huyền Linh Chân của chúng ta ghét ác như kẻ thù, đến Quỷ Lệ của Quỷ Ẩn Tông cũng phải kiêng dè mấy phần! Cho nên bất cứ thứ gì tà đạo cũng không được phép có ở Huyền Linh Môn!”

Huyền Trần lạnh nhạt nói.

Huyền Đức nghe vậy, vẻ mặt hơi khó chịu!

Lão ta còn định chờ Giang Tịch Vũ về, hấp thu nguyên âm khí thêm mấy lần xem có thể đột phá Tông Sư hậu kỳ không đây! Không ngờ Chưởng môn quản cả việc này!

“Chưởng môn…” . W𝙚b đọc nhanh 𝑡ại ﹙ 𝑇гU𝙢𝑇гu𝒚 ện.𝚟n ﹚

Huyền Đức còn định nói gì nhưng bị Huyền Trần lạnh lùng cắt ngang:

“Từng hành động bây giờ của ông, đừng tưởng tôi không biết! Tu luyện tà pháp của Hợp Hoan Tông là thứ ông nên học sao? Nếu không nể mặt sư thúc, ông nghĩ rằng tôi có thể bình tĩnh nói chuyện với ông như này ư? Còn nữa, khi Giang Tịch Vũ kia về, trục xuất khỏi tông môn luôn đi! Cô gái này vì thăng tu vi, không thèm giữ mình trong sạch, giữ lại, tương lai là một tai họa! Về phần ông, từ nay trở đi, lên dốc Tư Quá ngồi nhìn tường hai tháng!”

Huyền Trần nói xong, nhìn Huyền Đức hỏi:

“Hiểu chưa?”

“Tôi…”

Huyền Đức chuẩn bị nói chuyện thì đúng lúc này, một đệ tử chạy tới, nói:

“Chưởng môn, không hay rồi! Có một thanh niên áo trắng đột nhiên xông vào Huyền Linh Môn ta, nói chúng ta phải bồi thường phí tổn thất tinh thần, một vạn viên linh thạch!”

Huyền Trần nhíu mày nói:

“Sau đó thì sao?”

“Chúng con không cho, hắn đánh luôn rồi! Quan trọng là chúng ta không đánh lại hắn, mấy vị trưởng lão Chấp Pháp đường cũng không phải đối thủ!”

Vẻ mặt đệ tử đầy lo lắng, còn nói thêm:

“Chưởng môn, chấp pháp sư thúc thật sự hết cách, người mau qua xem, nếu không thanh niên áo trắng kia sẽ giết người mất!”

Huyền Trần nghiêm túc hẳn lên.

Chấp pháp sư thúc trong miệng đệ tử chính là sư đệ Huyền Minh của ông ta, là một cường giả võ đạo Tông Sư đỉnh phong!

Nếu như ngay cả sư đệ cũng không phải đối thủ, thanh niên áo trắng kia đúng là hơi đáng sợ!

Huyền Đức ngồi cạnh nghe vậy, da đầu tê dại!

Huyền Linh Môn đắc tội cao nhân nào ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK