Vừa nãy những người này còn đang châm chọc cô ta, kiêu ngạo cực kì, không coi cô ta ra gì.
Nhưng chỉ nháy mắt sau họ đã quỳ trên đất cầu xin mình tha thứ! Mà những việc này đều nhờ Lâm Phong mà có!
Trương Lỵ đang định nói gì thì Trương Lương đi tới:
“Nếu bọn họ đã quỳ rồi thì bỏ đi.”
Lâm Phong nhìn Trương Lương không nói gì.
Trương Lỵ nghe anh trai nói vậy cũng gật đầu:
Adv
“Anh Lâm, chuyện này bỏ qua đi. Cảm ơn anh!”
“Ừ.”
Lâm Phong gật đầu, không nói nhiều.
Nhà họ Trương là một gia tộc lâu đời ở thủ đô, bọn họ có lo lắng riêng.
Adv
Tuy nỗi lo đó khiến anh thấy buồn cười nhưng cũng lười xen vào việc của người khác, không thì cuối cùng lại làm việc không công…
Đúng lúc này, có một đám người từ trong khách sạn lao ra, đi đầu là một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị.
Nhìn thấy người này, các võ giả vây xem đều hô lên:
“Là gia chủ nhà họ Chu, Chu Bỉnh Quyền, là một siêu cấp cường giả Võ Thánh đỉnh phong!”
“Chậc chậc, thằng nhãi kia chơi hay quá, Chu Chiến là con trai của Chu Bỉnh Quyền, bây giờ đã bị đánh ngất đi, có lẽ Chu Bỉnh Quyền sẽ không bỏ qua đâu!”
“Không bỏ qua? Đánh nhau ở tổ thủ vệ một trận, ông ta và các gia chủ khác hợp lại cũng không phải đối thủ của Lâm Phong, hiện tại ông ta có thể làm gì được?”
…
Chu Bỉnh Quyền nghe hết lời mọi người nói, cảm thấy mất hết mặt mũi.
Nhưng lúc nhìn thấy Lâm Phong ông ta cũng chỉ có thể đè lửa giận trong lòng xuống, tiến lên hỏi một tên đàn em đang quỳ trên đất:
“Chuyện gì xảy ra? Chu Chiến đâu?”
“Chu thiếu gia ở đằng đó…”
Tên đó chỉ về phía bồn hoa bị vỡ nát cách đó không xa, sợ hãi nói.
Chu Bỉnh Quyền nghe xong bước nhanh tới trước bồn hoa, ôm Chu Chiến đang nằm yên không nhúc nhích lên, phát hiện anh ta chỉ ngất đi mới thở phào một hơi!
Ông ta ôm Chu Chiến đi tới trước mặt Lâm Phong, giọng nói nặng nề:
“Lâm Phong, nhà họ Chu tôi không đắc tội cậu đúng không? Cậu lại đánh con tôi thành thế này?”
“Thì sao?”
Lâm Phong hỏi ngược lại.
“Lẽ nào cậu không thấy mình nên cho tôi một lý do sao?”
Chu Bỉnh Quyền ép lửa giận trong lòng xuống, gằn giọng hỏi.
Ông ta biết bây giờ nói chuyện với Lâm Phong như thế này là không sáng suốt. Nhưng bất kể người cha nào khi thấy con trai bảo bối của mình bị đánh thành như vậy đều sẽ không thờ ơ!
Thực ra ông ta nghĩ rất đơn giản, chỉ cần Lâm Phong cho mình một lý do, dù là nói ra mặt cho đám tiểu bối của nhà họ Trương cũng được, ông ta cũng sẽ theo bậc thang đó mà xuống, lấy lại chút mặt mũi!
Nhưng lúc này Lâm Phong đột nhiên tát ông ta một cái.
“Cậu!”
Con ngươi Chu Bỉnh Quyền hơi co lại, cố hết sức chống đỡ nhưng không được.
Rầm!
Chu Bỉnh Quyền và con trai Chu Chiến trong lòng bay thẳng ra ngoài rồi rơi xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
“Đánh là đánh, cần gì lý do? Ông nên cảm thấy may mắn vì tôi còn nương tay, không đập chết con trai ông!”
Lâm Phong nói xong, không đợi Chu Bỉnh Quyền đáp lời đã đi thẳng vào khách sạn.
Nhìn Lâm Phong rời đi, mọi người đều đờ đẫn!
Lâm Phong đã phá vỡ thế giới quan từ trước tới nay của bọn họ.
Dù thế nào thì Chu Bỉnh Quyền cũng là gia chủ của một gia tộc lớn ở thủ đô, đưa mắt nhìn khắp Đại Hạ, ông ta cũng là một siêu cấp cường giả!
Nhưng một tồn tai như thế ở trước mặt Lâm Phong lại không chịu nổi một chiêu!
Lâm Phong mạnh tới mức nào? Mới chừng ba mươi tuổi mà thôi, anh ăn cái gì để lớn lên vậy?
Nhưng chỉ nháy mắt sau họ đã quỳ trên đất cầu xin mình tha thứ! Mà những việc này đều nhờ Lâm Phong mà có!
Trương Lỵ đang định nói gì thì Trương Lương đi tới:
“Nếu bọn họ đã quỳ rồi thì bỏ đi.”
Lâm Phong nhìn Trương Lương không nói gì.
Trương Lỵ nghe anh trai nói vậy cũng gật đầu:
Adv
“Anh Lâm, chuyện này bỏ qua đi. Cảm ơn anh!”
“Ừ.”
Lâm Phong gật đầu, không nói nhiều.
Nhà họ Trương là một gia tộc lâu đời ở thủ đô, bọn họ có lo lắng riêng.
Adv
Tuy nỗi lo đó khiến anh thấy buồn cười nhưng cũng lười xen vào việc của người khác, không thì cuối cùng lại làm việc không công…
Đúng lúc này, có một đám người từ trong khách sạn lao ra, đi đầu là một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị.
Nhìn thấy người này, các võ giả vây xem đều hô lên:
“Là gia chủ nhà họ Chu, Chu Bỉnh Quyền, là một siêu cấp cường giả Võ Thánh đỉnh phong!”
“Chậc chậc, thằng nhãi kia chơi hay quá, Chu Chiến là con trai của Chu Bỉnh Quyền, bây giờ đã bị đánh ngất đi, có lẽ Chu Bỉnh Quyền sẽ không bỏ qua đâu!”
“Không bỏ qua? Đánh nhau ở tổ thủ vệ một trận, ông ta và các gia chủ khác hợp lại cũng không phải đối thủ của Lâm Phong, hiện tại ông ta có thể làm gì được?”
…
Chu Bỉnh Quyền nghe hết lời mọi người nói, cảm thấy mất hết mặt mũi.
Nhưng lúc nhìn thấy Lâm Phong ông ta cũng chỉ có thể đè lửa giận trong lòng xuống, tiến lên hỏi một tên đàn em đang quỳ trên đất:
“Chuyện gì xảy ra? Chu Chiến đâu?”
“Chu thiếu gia ở đằng đó…”
Tên đó chỉ về phía bồn hoa bị vỡ nát cách đó không xa, sợ hãi nói.
Chu Bỉnh Quyền nghe xong bước nhanh tới trước bồn hoa, ôm Chu Chiến đang nằm yên không nhúc nhích lên, phát hiện anh ta chỉ ngất đi mới thở phào một hơi!
Ông ta ôm Chu Chiến đi tới trước mặt Lâm Phong, giọng nói nặng nề:
“Lâm Phong, nhà họ Chu tôi không đắc tội cậu đúng không? Cậu lại đánh con tôi thành thế này?”
“Thì sao?”
Lâm Phong hỏi ngược lại.
“Lẽ nào cậu không thấy mình nên cho tôi một lý do sao?”
Chu Bỉnh Quyền ép lửa giận trong lòng xuống, gằn giọng hỏi.
Ông ta biết bây giờ nói chuyện với Lâm Phong như thế này là không sáng suốt. Nhưng bất kể người cha nào khi thấy con trai bảo bối của mình bị đánh thành như vậy đều sẽ không thờ ơ!
Thực ra ông ta nghĩ rất đơn giản, chỉ cần Lâm Phong cho mình một lý do, dù là nói ra mặt cho đám tiểu bối của nhà họ Trương cũng được, ông ta cũng sẽ theo bậc thang đó mà xuống, lấy lại chút mặt mũi!
Nhưng lúc này Lâm Phong đột nhiên tát ông ta một cái.
“Cậu!”
Con ngươi Chu Bỉnh Quyền hơi co lại, cố hết sức chống đỡ nhưng không được.
Rầm!
Chu Bỉnh Quyền và con trai Chu Chiến trong lòng bay thẳng ra ngoài rồi rơi xuống đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
“Đánh là đánh, cần gì lý do? Ông nên cảm thấy may mắn vì tôi còn nương tay, không đập chết con trai ông!”
Lâm Phong nói xong, không đợi Chu Bỉnh Quyền đáp lời đã đi thẳng vào khách sạn.
Nhìn Lâm Phong rời đi, mọi người đều đờ đẫn!
Lâm Phong đã phá vỡ thế giới quan từ trước tới nay của bọn họ.
Dù thế nào thì Chu Bỉnh Quyền cũng là gia chủ của một gia tộc lớn ở thủ đô, đưa mắt nhìn khắp Đại Hạ, ông ta cũng là một siêu cấp cường giả!
Nhưng một tồn tai như thế ở trước mặt Lâm Phong lại không chịu nổi một chiêu!
Lâm Phong mạnh tới mức nào? Mới chừng ba mươi tuổi mà thôi, anh ăn cái gì để lớn lên vậy?