“Ồ~”
Bỗng nhiên vách đá tản phát ra ánh sáng rực rỡ, chiếu sáng cả vùng đất gần đó trăm mét.
Vết nứt trên vách đá lại xuất hiện, giống như một cánh cửa sắp được mở ra.
Nhưng vết nứt vừa mới xuất hiện khoảng bốn năm centimet thì dừng lại, sau đó từ từ khép lại.
Lâm Phong cau mày.
Tình huống này chứng tỏ rằng lệnh bài màu đen chắc chắn là chìa khóa, còn về lý do tại sao mở không ra, chắc là vì không chỉ có một chìa.
Adv
“Chỉ là, chiếc chìa khóa còn lại đang ở trong tay ai?”
Lâm Phong nghĩ tới Tăng Tam Thủy mà Diệp Thiên Tâm có nhắc đến lúc trước.
Tăng Tam Thủy này chính là mấu chốt. chuyện mộ tiên nhân chính là do người này truyền ra.
Điều này chứng tỏ trong tay Tăng Tam Thủy rất có thể cũng có một chiếc lệnh bài?
Adv
Xem ra phải đi vào thành phố một chuyến!
Nhưng chính vào lúc này.
“Ầm”!
Xa xa phía trong núi rừng lại truyền tới tiếng đánh nhau kịch liệt, cho dù cách đó mấy kilomet, nhưng Lâm Phong cũng có thể cảm thấy đất dưới chân không ngừng chấn động, giống như xảy ra động đất vậy!
Ngoài chuyện này ra, bên trong núi rừng rậm rạp còn mơ hồ truyền tới tiếng thét của một sinh vật không tên cùng với tiếng kêu thảm thiết của rất nhiều võ giả.
“Âm khí nặng quá! Không….phải sát khí! Không lẽ nơi này thực sự còn có sinh vật tà uế sao?”
Lâm Phong trong lòng thầm nghĩ.
Bên trong khu rừng.
Ở một khu vực có địa thế khá bằng phẳng.
Võ giả từ các thế lực lớn ở giới võ đạo Vân Xuyên đang đứng thành vòng, nhìn chiến trường ở giữa với vẻ mặt nghiêm túc,
Ở chính giữa vùng chiến trường.
Đang có hai cường giả Hậu Thiên cảnh bậc một dẫn theo mười võ giả đỉnh phong Địa Cảnh đang vây đánh một con dị thú không biết tên.
Toàn thân dị thú màu đen nhanh, như hổ như báo, thân dài chừng bốn năm mét, mà toàn thân lại tỏa ra luồng hắc khí mờ nhạt, có vẻ vô cùng hung ác!
"Ầm!"
“Uỳnh!"
Người thú đối đầu nhau kịch liệt, phát ra tiếng nổ rung trời.
Chỉ trong nháy mắt.
Cây cổ thụ bị bẻ gãy, đất đai đổ sụp!
Tạo ra gợn sóng đáng sợ san bằng cả mấy trăm mét đất xung quanh.
Nói đúng ra, thì là cuộc tấn công từ một phía!
Mười võ giả kia hoàn toàn không phải đối thủ của dị thú màu đen!
Chỉ trong vòng mấy hiệp đấu mà thương vong đã hơn phân nửa.
Ngay cả một vị cao thủ Hậu Thiên cảnh bậc một cũng kêu thảm thiết một tiếng rồi rơi vào trong miệng dị thú màu đen, bị con dị thú màu đen ngậm trong miệng mà nhai!
"Rầm rộp rồm rộp"
Hàm răng sắc bén của dị thú màu đen gặm nhấm xương cốt của võ giả, phát ra những tiếng mài ra khủng khiếp, bên khóe miệng nó còn chạy máu tươi ào ào, rất nhiều võ giả thấy vậy thì đều rùng mình.
"Rốt cuộc nó là con quái vật gì vậy? Lợi hại đến thế!"
"Mẹ ơi! Thế này thì đánh kiểu gì, đến cả một cao thủ Hậu Thiên bậc một mà đứng trước nó cũng chỉ như con gà."
"Con quái vật này không mang sức mạnh Tiên Thiên cảnh đó chứ!"
Một đám võ giả vây xem, giọng nói họ run rẩy, trong lòng sợ hãi muôn phần.
Nghe thấy thế.
Vẻ mặt Lâm Tiểu Hồng cũng tái nhợt, một người phụ nữ ngày nào cũng chỉ biết hưởng thụ như bà ta có từng gặp cảnh tượng tàn bạo như thế bao giờ?
Sắc mặt Lâm Tiểu Hồng tái mét, bà ta nói với Nam Cung Tầm ở bên cạnh
"Anh Tầm, đây là con quái vật gì thế?"
"Em hỏi anh thì sao mà anh biết được?"
Vẻ mặt Nam Cung Tầm rất khó coi.
Vì trong đám người vây đánh hồi nãy cũng có hai thuộc hạ của hắn ta, nhưng hai thuộc hạ đó đã thiệt hại trong miệng dị thú, bị dị thú ăn, đến xương cốt còn chẳng còn!
Mộ ẩn của tiên nhân còn chưa tìm thấy mà đã mất đi hai vị tướng tài, điều này khiến hắn ta có hơi không thể chấp nhận được.
"Anh Đỗ! Anh cảm thấy con thú này là thứ gì?"
Nam Cung Tầm nhìn về phía một người đàn ông mặc áo vàng ở cách đó không xa.
Người đàn ông mặc áo vàng này tên là Đỗ Tử Đằng, là một vị trưởng lão của nhà họ Đỗ ở Vân Xuyên, cũng có tu vi Hậu Thiên bậc sáu, là người cùng lứa với hắn ta!
Trong toàn bộ giới võ đạo ở Vân Xuyên, nhà họ Đỗ cũng là một thế lực không thể khinh thường, được coi là gia tộc hạng nhất!
"Không biết! Núi non Vân Xuyên bao la, diện tích rộng lớn khôn cùng, núi non trùng điệp, cho dù tông sư võ đạo đi vào trong nơi sâu nhất thì cũng chưa chắc đã có thể sống sót ra ngoài! Nên mấy con dị thú xuất hiện cũng là điều bình thường thôi!"
Đỗ Tử Đằng trầm giọng đáp.
"Cho dù sức mạnh của con dị thú này không phải Tiên Thiên cảnh thì nó cũng chẳng kém là bao! Các vị có tính toán gì không?"
Lúc này, lại có một người đàn ông áo trắng khác nói.
Người đàn ông áo trắng này tên là Thượng Quan Phi Hồng, là trưởng lão của nhà họ Thượng Quan, gia tộc võ đạo hàng đầu Vân Xuyên, cảnh giới võ đạo của lão ta cũng là Hậu Thiên bậc sáu!
Ngoài lão ta ra, ở đây còn có một vị cao thủ Hậu Thiên bậc sá nữa.
Có điều vị cao thủ này lại là một kẻ tán tu*, dù gì thì danh tiếng cũng không lớn bằng ba người kia!
*tán tu: Người tu luyện không theo tông phái nào
Bỗng nhiên vách đá tản phát ra ánh sáng rực rỡ, chiếu sáng cả vùng đất gần đó trăm mét.
Vết nứt trên vách đá lại xuất hiện, giống như một cánh cửa sắp được mở ra.
Nhưng vết nứt vừa mới xuất hiện khoảng bốn năm centimet thì dừng lại, sau đó từ từ khép lại.
Lâm Phong cau mày.
Tình huống này chứng tỏ rằng lệnh bài màu đen chắc chắn là chìa khóa, còn về lý do tại sao mở không ra, chắc là vì không chỉ có một chìa.
Adv
“Chỉ là, chiếc chìa khóa còn lại đang ở trong tay ai?”
Lâm Phong nghĩ tới Tăng Tam Thủy mà Diệp Thiên Tâm có nhắc đến lúc trước.
Tăng Tam Thủy này chính là mấu chốt. chuyện mộ tiên nhân chính là do người này truyền ra.
Điều này chứng tỏ trong tay Tăng Tam Thủy rất có thể cũng có một chiếc lệnh bài?
Adv
Xem ra phải đi vào thành phố một chuyến!
Nhưng chính vào lúc này.
“Ầm”!
Xa xa phía trong núi rừng lại truyền tới tiếng đánh nhau kịch liệt, cho dù cách đó mấy kilomet, nhưng Lâm Phong cũng có thể cảm thấy đất dưới chân không ngừng chấn động, giống như xảy ra động đất vậy!
Ngoài chuyện này ra, bên trong núi rừng rậm rạp còn mơ hồ truyền tới tiếng thét của một sinh vật không tên cùng với tiếng kêu thảm thiết của rất nhiều võ giả.
“Âm khí nặng quá! Không….phải sát khí! Không lẽ nơi này thực sự còn có sinh vật tà uế sao?”
Lâm Phong trong lòng thầm nghĩ.
Bên trong khu rừng.
Ở một khu vực có địa thế khá bằng phẳng.
Võ giả từ các thế lực lớn ở giới võ đạo Vân Xuyên đang đứng thành vòng, nhìn chiến trường ở giữa với vẻ mặt nghiêm túc,
Ở chính giữa vùng chiến trường.
Đang có hai cường giả Hậu Thiên cảnh bậc một dẫn theo mười võ giả đỉnh phong Địa Cảnh đang vây đánh một con dị thú không biết tên.
Toàn thân dị thú màu đen nhanh, như hổ như báo, thân dài chừng bốn năm mét, mà toàn thân lại tỏa ra luồng hắc khí mờ nhạt, có vẻ vô cùng hung ác!
"Ầm!"
“Uỳnh!"
Người thú đối đầu nhau kịch liệt, phát ra tiếng nổ rung trời.
Chỉ trong nháy mắt.
Cây cổ thụ bị bẻ gãy, đất đai đổ sụp!
Tạo ra gợn sóng đáng sợ san bằng cả mấy trăm mét đất xung quanh.
Nói đúng ra, thì là cuộc tấn công từ một phía!
Mười võ giả kia hoàn toàn không phải đối thủ của dị thú màu đen!
Chỉ trong vòng mấy hiệp đấu mà thương vong đã hơn phân nửa.
Ngay cả một vị cao thủ Hậu Thiên cảnh bậc một cũng kêu thảm thiết một tiếng rồi rơi vào trong miệng dị thú màu đen, bị con dị thú màu đen ngậm trong miệng mà nhai!
"Rầm rộp rồm rộp"
Hàm răng sắc bén của dị thú màu đen gặm nhấm xương cốt của võ giả, phát ra những tiếng mài ra khủng khiếp, bên khóe miệng nó còn chạy máu tươi ào ào, rất nhiều võ giả thấy vậy thì đều rùng mình.
"Rốt cuộc nó là con quái vật gì vậy? Lợi hại đến thế!"
"Mẹ ơi! Thế này thì đánh kiểu gì, đến cả một cao thủ Hậu Thiên bậc một mà đứng trước nó cũng chỉ như con gà."
"Con quái vật này không mang sức mạnh Tiên Thiên cảnh đó chứ!"
Một đám võ giả vây xem, giọng nói họ run rẩy, trong lòng sợ hãi muôn phần.
Nghe thấy thế.
Vẻ mặt Lâm Tiểu Hồng cũng tái nhợt, một người phụ nữ ngày nào cũng chỉ biết hưởng thụ như bà ta có từng gặp cảnh tượng tàn bạo như thế bao giờ?
Sắc mặt Lâm Tiểu Hồng tái mét, bà ta nói với Nam Cung Tầm ở bên cạnh
"Anh Tầm, đây là con quái vật gì thế?"
"Em hỏi anh thì sao mà anh biết được?"
Vẻ mặt Nam Cung Tầm rất khó coi.
Vì trong đám người vây đánh hồi nãy cũng có hai thuộc hạ của hắn ta, nhưng hai thuộc hạ đó đã thiệt hại trong miệng dị thú, bị dị thú ăn, đến xương cốt còn chẳng còn!
Mộ ẩn của tiên nhân còn chưa tìm thấy mà đã mất đi hai vị tướng tài, điều này khiến hắn ta có hơi không thể chấp nhận được.
"Anh Đỗ! Anh cảm thấy con thú này là thứ gì?"
Nam Cung Tầm nhìn về phía một người đàn ông mặc áo vàng ở cách đó không xa.
Người đàn ông mặc áo vàng này tên là Đỗ Tử Đằng, là một vị trưởng lão của nhà họ Đỗ ở Vân Xuyên, cũng có tu vi Hậu Thiên bậc sáu, là người cùng lứa với hắn ta!
Trong toàn bộ giới võ đạo ở Vân Xuyên, nhà họ Đỗ cũng là một thế lực không thể khinh thường, được coi là gia tộc hạng nhất!
"Không biết! Núi non Vân Xuyên bao la, diện tích rộng lớn khôn cùng, núi non trùng điệp, cho dù tông sư võ đạo đi vào trong nơi sâu nhất thì cũng chưa chắc đã có thể sống sót ra ngoài! Nên mấy con dị thú xuất hiện cũng là điều bình thường thôi!"
Đỗ Tử Đằng trầm giọng đáp.
"Cho dù sức mạnh của con dị thú này không phải Tiên Thiên cảnh thì nó cũng chẳng kém là bao! Các vị có tính toán gì không?"
Lúc này, lại có một người đàn ông áo trắng khác nói.
Người đàn ông áo trắng này tên là Thượng Quan Phi Hồng, là trưởng lão của nhà họ Thượng Quan, gia tộc võ đạo hàng đầu Vân Xuyên, cảnh giới võ đạo của lão ta cũng là Hậu Thiên bậc sáu!
Ngoài lão ta ra, ở đây còn có một vị cao thủ Hậu Thiên bậc sá nữa.
Có điều vị cao thủ này lại là một kẻ tán tu*, dù gì thì danh tiếng cũng không lớn bằng ba người kia!
*tán tu: Người tu luyện không theo tông phái nào