Người đó tính cách kì quặc, thích đến nhiều nơi sưu tầm công pháp, vì vậy đắc tội không ít môn phái của Thập Vạn Đại Sơn, cuối cùng bị cường giả các môn phái vây công, trọng thương nhảy xuống vực, bỏ mình!
Sao… còn sống được?
“Không sai, tôi chính là Âm Dương Ma Quân!”
Trương Diệu phát ra một giọng nam hùng hậu, rồi lại che miệng cười khanh khách, lộ ra vẻ quyến rũ.
Thể hiện cực rõ ràng sự bất nam bất nữ của mình.
Adv
Nhìn thấy vậy, mọi người đều choáng váng.
Bọn họ đưa mắt nhìn Trần Sơn, ánh mắt đầy kì lạ.
Khó trách gia chủ và Trương Diệu đã ở chung vài chục năm nhưng không có con nối dõi…
Gương mặt Trần Sơn trắng bệch, nhớ lại những ngày qua, cảm giác như mình vừa nuốt một cục phân vậy!
Adv
Cảm nhận được ánh mắt kì lạ của mọi người, cuối cùng Trần Sơn không nhịn được nữa, phẫn nộ nói:
“Trương Diệu, bà đúng là ác độc!”
“Tôi ác?”
Trương Diệu cười lạnh, tiếp tục nói:
“Trước đó tôi nói nên chia giường mà ngủ, tôi nói không nên… Ông đã nói cái gì? Ông nói ông rất hiểu suy nghĩ của phụ nữ, nói không là có! Tôi cực kì muốn đập chết ông đấy ông biết không?”
“Bà…”
Trần Sơn tức giận không nói ra lời.
“Chỉ là từ mức độ nào đó thì tôi cũng muốn cảm ơn ông, tôi là đàn ông nhưng ông lại giúp tôi cảm nhận được sự sung sướng của phụ nữ!” Trương Diệu cố tình thêm vào.
Mục đích chính là khiến Trần Sơn ngu xuẩn này tức chết!
Trần Sơn nghe vậy thì lảo đảo, cổ họng hơi tanh, suýt nữa đã phun máu!
“Không ngờ Trần Sơn tôi một đời lừng lẫy lại thua bởi người lưỡng tính như bà!”
Mặt Trần Sơn trắng bệch.
“Bây giờ nói mấy cái này còn ý nghĩa gì!”
Trương Diệu biết thời gian cấp bách, không thể lãng phí nữa. Vì vậy bà ta đưa mắt nhìn Trần Bắc Huyền, lạnh lùng nói:
“Tôi hỏi một lần nữa, ông có giao ra không?”
“Tôi nói, không có phương pháp nào cả, chỉ có một phong thư tình!”
Trần Bắc Huyền lắc đầu.
Trương Diệu nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, “ong” một tiếng, cả người biến thành làn sương, mất tích tại chỗ.
“Ngũ Hành Độn Thuật?”
Trần Bắc Huyền đổi sắc mặt, tay lập tức tạo kiếm quyết.
“Vù!”
Long Vân kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành vô số ảo ảnh quây xung quanh Trần Bắc Huyền.
“Âm Dương Ma Công!”
Trương Diệu chợt xuất hiện trước mặt Trần Bắc Huyền, tay trái lạnh lẽo, tay phải nóng rực, nóng lạnh giao thoa, hình thành một quả cầu đen trắng, toát ra năng lượng kinh người!
“Khí rời cổ tay, ngược lại quá xung, càn khôn đảo ngược, hóa nhu thành cương!"
“Lấy kiếm của ta, một hóa vạn nghìn!”
Trần Bắc Huyền sử dụng luôn tuyệt chiêu của Thục Sơn, Vạn Kiếm Quyết!
Âm Dương Ma Quân là lão ma đầu tiếng tăm lừng lẫy trăm năm trước, thực lực khó mà đoán được, ông ấy phải toàn lực ứng phó!
Một giây sau, quả cầu đen trắng và kiếm ảnh đụng mạnh vào nhau, phát ra tiếng nổ động trời.
Dư âm vụ nổ quét ngang qua, giống như muốn hủy thiên diệt địa.
Sao… còn sống được?
“Không sai, tôi chính là Âm Dương Ma Quân!”
Trương Diệu phát ra một giọng nam hùng hậu, rồi lại che miệng cười khanh khách, lộ ra vẻ quyến rũ.
Thể hiện cực rõ ràng sự bất nam bất nữ của mình.
Adv
Nhìn thấy vậy, mọi người đều choáng váng.
Bọn họ đưa mắt nhìn Trần Sơn, ánh mắt đầy kì lạ.
Khó trách gia chủ và Trương Diệu đã ở chung vài chục năm nhưng không có con nối dõi…
Gương mặt Trần Sơn trắng bệch, nhớ lại những ngày qua, cảm giác như mình vừa nuốt một cục phân vậy!
Adv
Cảm nhận được ánh mắt kì lạ của mọi người, cuối cùng Trần Sơn không nhịn được nữa, phẫn nộ nói:
“Trương Diệu, bà đúng là ác độc!”
“Tôi ác?”
Trương Diệu cười lạnh, tiếp tục nói:
“Trước đó tôi nói nên chia giường mà ngủ, tôi nói không nên… Ông đã nói cái gì? Ông nói ông rất hiểu suy nghĩ của phụ nữ, nói không là có! Tôi cực kì muốn đập chết ông đấy ông biết không?”
“Bà…”
Trần Sơn tức giận không nói ra lời.
“Chỉ là từ mức độ nào đó thì tôi cũng muốn cảm ơn ông, tôi là đàn ông nhưng ông lại giúp tôi cảm nhận được sự sung sướng của phụ nữ!” Trương Diệu cố tình thêm vào.
Mục đích chính là khiến Trần Sơn ngu xuẩn này tức chết!
Trần Sơn nghe vậy thì lảo đảo, cổ họng hơi tanh, suýt nữa đã phun máu!
“Không ngờ Trần Sơn tôi một đời lừng lẫy lại thua bởi người lưỡng tính như bà!”
Mặt Trần Sơn trắng bệch.
“Bây giờ nói mấy cái này còn ý nghĩa gì!”
Trương Diệu biết thời gian cấp bách, không thể lãng phí nữa. Vì vậy bà ta đưa mắt nhìn Trần Bắc Huyền, lạnh lùng nói:
“Tôi hỏi một lần nữa, ông có giao ra không?”
“Tôi nói, không có phương pháp nào cả, chỉ có một phong thư tình!”
Trần Bắc Huyền lắc đầu.
Trương Diệu nghe vậy, sắc mặt lạnh lẽo, “ong” một tiếng, cả người biến thành làn sương, mất tích tại chỗ.
“Ngũ Hành Độn Thuật?”
Trần Bắc Huyền đổi sắc mặt, tay lập tức tạo kiếm quyết.
“Vù!”
Long Vân kiếm ra khỏi vỏ, hóa thành vô số ảo ảnh quây xung quanh Trần Bắc Huyền.
“Âm Dương Ma Công!”
Trương Diệu chợt xuất hiện trước mặt Trần Bắc Huyền, tay trái lạnh lẽo, tay phải nóng rực, nóng lạnh giao thoa, hình thành một quả cầu đen trắng, toát ra năng lượng kinh người!
“Khí rời cổ tay, ngược lại quá xung, càn khôn đảo ngược, hóa nhu thành cương!"
“Lấy kiếm của ta, một hóa vạn nghìn!”
Trần Bắc Huyền sử dụng luôn tuyệt chiêu của Thục Sơn, Vạn Kiếm Quyết!
Âm Dương Ma Quân là lão ma đầu tiếng tăm lừng lẫy trăm năm trước, thực lực khó mà đoán được, ông ấy phải toàn lực ứng phó!
Một giây sau, quả cầu đen trắng và kiếm ảnh đụng mạnh vào nhau, phát ra tiếng nổ động trời.
Dư âm vụ nổ quét ngang qua, giống như muốn hủy thiên diệt địa.