Mục lục
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu là Lâm Phong phải không? Được, quả nhiên tre già rồi thì măng mọc mà!”

“Có thể bất chấp nguy hiểm đến cứu Ngôn Khê như vậy, xem ra cậu cũng thật lòng với con bé Ngôn Khê này đấy!”

“Đi ra sau đi, tiếp theo cứ giao cho chúng tôi là được!”

Một vị Cổ Tổ đứng đầu trong đó nhìn thẳng vào Lâm Phong, trầm trồ khen ngợi.

Adv

“Nói đùa gì vậy, hai người đó là của tôi! Không ai được giành hết!”

Lâm Phong lạnh lùng quát một tiếng, rồi chợt lao đi đấm thật mạnh về phía Hammurabi.

“Dám cận chiến với tôi! Lấy sở đoản của mình để đấu với sở trường của tôi đấy à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”

Hammurabi lạnh lùng không hề sợ hãi tung một cú đấm.

Adv

Nắm đấm của hai người va chạm nhau phát ra tiếng nổ mạnh rung trời, tạo ra dư chấn lan rộng xung quanh, khiến cả ngọn núi Anh Hoa cũng rung nhè nhẹ.

“Quá đã! Sau trận cận chiến với Nhị sư tỷ, anh là người thứ hai có thể đỡ được cú đấm bâng quơ của tôi đấy!”

Lâm Phong bẻ khớp ngón tay, xương cốt toàn thân như thể đang kêu răng rắc.

Ngay sau đó.

Anh lại lao đi tấn công liên tục về phía Hammurabi.

“Bốp!”

“Ầm!”

Hammurabi bị động đỡ đòn, nhưng càng đánh thì trong lòng lại càng cảm thấy kinh ngạc.

Hắn ta là người cải tạo cao cấp nhất phòng thí nghiệm, khoác trên người bộ áo giáp kim loại cứng rắn nhất trên trái đất, hơn nữa còn dùng quả cầu năng lượng chứa năng lượng nhiều gấp một trăm lần nguồn năng lượng thông thường, dù có đối mặt với cao thủ Xuất Khiếu Cảnh cũng không hề sợ hãi.

Nhưng giờ đây, khi đối đầu với Lâm Phong, hắn ta lại bị lép vế hoàn toàn, gần như là bị đánh một cách thụ động!

Cả sức mạnh lẫn tốc độ của Lâm Phong đều hơn hắn ta!

“Dùng sức đi nào!”

“Có thể nào dùng sức mạnh hơn để đánh với tôi một trận không vậy!”

“Anh là người cải tạo mạnh nhất mà chỉ có chừng ấy thực lực thôi hả?”

Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Lâm Phong vang lên bên tai hắn ta.

“Trâng tráo thật, sao cậu không dùng sức đi? Chứ tôi thấy cậu cũng cố sức lắm rồi đó!”

Hammurabi lạnh lùng đáp lời.

Bản thân hắn ta đã sử dụng nguồn năng lượng gấp trăm lần bình thường rồi, giờ phải dùng sức thêm bằng cách nào đây?

Sau vài lần đụng độ nhau, hắn ta đã hơi mất sức, cảm giác như thể lực mạnh mẽ đang bên bờ cạn kiệt, hoàn toàn không chịu nổi tốc độ tấn công của Lâm Phong!

Lâm Phong nhíu mày.

Người cải tạo mạnh nhất mà chẳng chịu nổi một phần mười sức lực của anh ư?

Điều này làm anh hơi thất vọng đấy!

Có điều sau một lúc tung đòn liên tục, cơ thể anh cũng được vận động đôi chút, cảm thấy sảng khoái hơn rất nhiều.

“Nếu đã vậy thì trận đấu có thể kết thúc rồi!”

Lâm Phong đột nhiên đấm về phía ngực của Hammurabi, linh khí trên nắm đấm cháy rực như ngọn lửa trời đong đưa, phóng thích năng lượng cực kỳ khủng khiếp.

Hammurabi khẽ biến sắc, lập tức điều động sức mạnh toàn thân dồn vào ngực để đỡ cú đấm này.

Nhưng hoàn toàn vô ích!

“Ầm!”

Nắm tay phải của Lâm Phong xuyên thẳng qua ngực Hammurabi, còn nắm tay trái thì giật mạnh đầu hắn ta xuống, móc một quả cầu năng lượng màu vàng từ trong đó ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK