Chương 870: Chấp sự đặc biệt
Ánh mắt Trần Bình sắc bén, nhìn chằm
chằm bốn người vừa xuống xe, quần áo của
những người này khác nhau, cử chỉ đều mang
theo một tia sùng bái.
Mà một nam một nữ vừa nãy đã rất cung
kính mời bọn họ vào khách sạn Hòa Bình.
Có thể thấy, một nam một nữ này đối với
bốn người kia hết sức cung kính và kính trọng.
Trần Bình đang đứng ở một bên cạnh cửa,
khi nhóm người đi ngang qua anh, anh nhìn
thấy khuôn mặt của bốn người mặc áo choàng đen.
Trong số đó có một khuôn mặt xinh đẹp,
làn da trắng nõn, đường nét thanh tú, miệng
anh đào nhỏ nhắn, lông mày lá liễu và mắt
phượng, đặc biệt trên cổ, và trên hoa văn
chòm sao bắc đẩu, ngôi sao thứ hai là sáng nhất.
Cô ta là một phụ nữ có dáng người cao,
bước đi lắc lư, vặn hông, quyến rũ và mang
theo gợi cảm.
Đúng là một phụ nữ quyến rũ.
Và một khuôn mặt khác dưới chiếc áo
choàng đen gần với Trần Bình nhất có vẻ
ngoài lạnh lùng, có sát khí, sắc mặt dữ tợn,
lông mày rậm và đôi mắt to, và có một vết sẹo
đài và sâu trên khóe miệng, hình như do một
vũ khí sắc bén gây ra.
Đặc biệt vóc dáng của người này rất cứng
cáp, vạm vỡ khiến người ta không khỏi rùng mình.
Trong vòng ba mét, người ta có thể cảm
nhận được sự lạnh lùng và sát khó của người đàn ông này.
Trong lúc Trần Bình đang quan sát hắn ta,
đối phương dường như đã chú ý tới ánh mắt
của Trân Bình, chỉ là liếc nhẹ một cái, một đôi
mắt tràn ngập sát ý, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Bình!
Âm!
Đột nhiên, Trần Bình cảm thấy vô cùng áp lực, và ớn lạnh!
Anh chưa bao giờ trải qua áp lực như thế này!
Khí thế thật mạnh!
Làm thế nào mà một người lại có khí thế
mạnh như thế này chứ?
Trần Bình nhíu mày, nắm chặt tay, cũng
nhìn đối phương chằm chằm.
Có lẽ Trân Bình không biết, lúc anh nhìn
chằm chằm vào đối phương, người đàn ông
mặc áo choàng đen này cũng vô cùng chấn động!
Chưa từng có ai có thể đứng vững trước
ánh mắt của hẳn ta, hơn nữa còn có thể nhìn
chằm chằm mình như vậy.
Cậu thanh niên này, có chút thú vị!
Trong chốc lát, hắn ta muốn kiểm tra xem
Trần Bình có thể chịu được bao nhiêu áp lực,