Chương 836: Ông Bạch xuất hiện
Nói rồi, Tôn Siêu vung con dao găm trong
tay lên, định đâm vào tay của Trần Bình: “Tao
chặt tay của mày.”
Bọn chúng còn tưởng rằng Trần Bình sẽ
sợ hãi mà ngã ngồi xuống đất hoặc ngất đi
luôn nhưng không ngờ Trần Bình lại không
trốn tránh mà còn nở một nụ cười lạ lùng lúc
sinh tử cận kề.
Tôn Siêu cảm thấy bất an trong lòng.
Đây đâu phải là ánh mắt của một con cừu.
Lạnh lùng, xảo quyệt, khinh thường mọi thứ...
Rõ ràng là một con sói ăn thịt người
không tiếc xương.
Phải nhanh chóng loại bỏ tên này, nếu không thì...
Sau một giây suy nghĩ, Tôn Siêu chuyển
hướng mũi dao, đâm thẳng vào ngực Trần Bình.
Kinh nghiệm nhiều năm sống đời giang hồ
nói cho Tôn Siêu biết, nếu người trước mặt
không sớm bị xử lý thì nhất định sẽ có rắc rối to.
Trước khi con dao của Tôn Siêu đến đích,
Trần Bình đã kịp tránh sang một bên, sau đó
anh đấm cho Tôn Siêu một phát.
Tôn Siêu tránh không kịp, cú đấm giáng
thẳng xuống bụng của gã.
Mặc dù Tôn Siêu cùng Ông Bát chinh
chiến đã nhiều năm, thấy cảnh máu rơi cũng
nhiêu nhưng cú đấm của Trần Bình cũng làm
gã hoa mắt, gã đập người vào chiếc xe tải đỗ
ngang đường phía sau, cửa kính ô tô vỡ vụn.
Đám đàn em của Tôn Siêu đứng ngẩn người ra nhìn.
Bọn chúng biết rất rõ đại ca của bọn
chúng đánh nhau giỏi như thế nào.
Là đai đen Taekwondo đấy.
Vậy mà bây giờ đại ca lại bị một đấm đấm bay về phía sau.
Cả đám hoảng sợ, vội vàng lên đỡ lấy Tôn Siêu.
Tôn Siêu thể lực tốt, gã đứng dậy xoa xoa
bụng rồi tát một đứa đàn em một phát.
“Mẹ mày! Đố tao làm gì, xông lên!”
Đám đàn em nghe Tôn Siêu chửi thì lập
tức bao vây lấy Trần Bình.
“Anh em đừng sợ, hắn ta chỉ có một mình,
khó đối phó lại với tất cả chúng ta. Xông lên,
đánh chết hắn đi!”
“Đáng chết, dám động vào đại ca của bọn tao.”
Thấy bọn lưu manh này kêu gào âm ï, Trần
Bình tức giận.
Cùng lúc đó, một tên đàn em tiến gần đến
phía anh, anh bay lên, đá cho gã một cú.
Tất cả chỉ thấy bóng anh vụt qua rồi sau
đó là một tiếng kêu đau đớn vang lên.