Chương 566: Cả hai cùng chết
Trần Bình vừa nói dứt miệng.
Trong đám vệ sĩ mặc vest đen phía sau,
có một người trực tiếp lấy pháo hiệu ra, phóng
lên trời.
"Viu !"
Pháo hiệu màu vàng rít lên, như một con
rồng khổng lồ bay lên trời, phát ra một tiếng rít
dài, bay thẳng lên bầu trời.
Xuyên qua màn mưa to như trút nước, ánh
sáng cực nóng màu vàng lay động, nổ tung
trên trời cao.
Bùm!
Pháo hiệu nổ tung ra tứ phía, hình thành
một chữ "Bình" thật to trên bầu trời.
Vô cùng gây chấn động!
Vô cùng khoa trương!
Chữ "Bình" màu vàng trên giăng đầy trời
tạo cho người ta một loại cảm giác vô cùng
áp lực!
Như thể người khổng lồ từ trên cao nhìn
xuống mặt đất vậy!
Mà giờ phút này người ở khắp cả Ninh Hải,
chỉ cần ngẩng đầu nhìn là sẽ trông thấy chữ
"Bình' màu vàng này!
Cảnh tượng vô cùng tráng lệ!
Ai không biết chắc sẽ nghĩ là đang trình
diễn pháo hoa ấy chứ.
Mà ở xung quanh biệt thự nhà họ Hồng,
những người đã đợi sẵn từ lâu theo dõi chặt
chẽ tình hình của biệt thự, lúc này nhìn thấy
pháo hiệu phóng lên từ trong biệt thự, tất cả
đều kinh ngạc!
Nhất là khi nhìn thấy chữ "Bình" màu vàng
nổ tung trên không trung!
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm
khí lạnh.
Đến rồi!
Đúng như dự đoán!
Từ lúc pháo hiệu phóng ra còn chưa đến
ba phút.
Những người Trần Bình bố trí trên khắp
Ninh Hải, toàn bộ đều xuất động.
Đặc biệt là trong vòng năm dặm quanh
nhà họ Hồng, tất cả những chiếc xe sơn màu
xanh đậu trên lê đường hoặc trong bãi đậu xe
ngầm, và hàng chục chiếc xe thương vụ màu
đen, xe Cadillac đã cải tạo chống đạn, huy
động toàn bộ lực lượng di chuyển.
Tất cả đều điên cuông lao vút đi trong
màn mưa như trút nước.
Xoạch xoạch!
Từng chiếc xe sơn xanh nối đuôi nhau
bỗng chạy tới từ bốn phương tám hướng,
dừng lại trước biệt thự của nhà họ Hồng cũng
như các cửa ra vào khác.
Rầm rập rầm rập!