Chương 2628: Tha mạng
Có thể không đánh nhau, thì tốt nhất là dĩ
hòa vi quý. Chủ yếu là Diệp Phàm không muốn
phá hỏng biệt thự. Đây chính là nơi sinh sống
của bọn họ, nếu tìm người tới trang trí, vậy chẳng
phải là rất phiền phức hay sao?
Thằn lằn giãy dụa vài cái, rồi từ từ biến trở lại
hình người.
Nhìn thấy gương mặt đáng khinh này, Diệp
Phàm chỉ cảm thấy rất lạ lẫm. Anh ta chắc chắn
mình hoàn toàn không biết người này.
“Nói chuyện chút đi, sao cậu lại tiến vào
đây?" Diệp Phàm hỏi một cách nghiêm túc.
Thằn lằn biến thành hình người, cũng không
chịu lép vế trước Diệp Phàm. Tuy hiện tại anh ta
ít nhiều gì cũng có chút chấn động, nhưng nghĩ
đến năng lực mạnh mẽ và sức chiến đấu gần như
là vô địch của mình, thì người đàn ông này lại vô
cùng vui sướng.
“Anh nhớ cho kỹ vào, tên của ông đây là Lưu
Dương Dương, từ nay về sau tôi chính là đệ nhất
từ xưa đến nay đó!”
Lưu Dương Dương nói với một nụ cười mỉm,
hoàn toàn không coi Diệp Phàm ra gì. Đối với
anh ta mà nói, Diệp Phàm chẳng qua chỉ là một
ván cầu trong số mệnh của mình mà thôi.
Sau khi anh ta nắm chắc được tình hình cơ
thể của mình một cách thành thạo, cũng biết rõ
thực lực của mình đã trở nên mạnh mẽ bao
nhiêu. Nếu chiến đấu với loại người trước mặt
này, quả thực chỉ là chuyện dễ như trờ bàn tay.
Chưa qua bao lâu, Dương Quế Lan bị ném
vào trong bụi cỏ được người phát hiện, bọn họ
cũng không hề do dự, không nói hai lời mà kéo
bà ta đặt sang một bên.
Mà Gia Cát Thanh Phong cũng đã cảm bản
báo cáo trở về biệt thự. Những nhà nghiên cứu
đó cũng đã từng dùng loại thịt này, cho các động
vật khác để làm thí nghiệm. Sau khi động vật ăn
xong cũng không có bất cứ phản ứng gì, thoạt
nhìn vô cùng bình thường. Cho nên số thịt còn lại
cũng không cần thiết phải kiểm nghiệm nữa. Sau
khi Gia Cát Thanh Phong để lại hàng mẫu cho
đối phương nghiên cứu xong, cũng cầm những
miếng thịt này trở về biệt thự.
Khi anh ta về đến biệt thự, lập tức ngây
người khi nhìn thấy biệt thự bừa bộn. Anh ta rõ
ràng chỉ mới rời đi chưa đến hai tiếng đồng hồ
thôi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Con thằn lằn đang vẫy đuôi một cách kiêu
ngạo đó, hình như đang muốn dồn mọi người vào
chỗ chết. Anh ta quả thực có thể cảm giác được
sự khác biệt giữa trong và ngoài biệt thự. Trong
biệt thự này hình như sỡ hữu linh tuyển tự nhiên,
nguyên khí lại rất dồi dào như vậy. Hơn nữa đối
phương thế mà lại nghĩ đủ mọi cách tồn trữ
nguyên khí này lại, hành động này quả thực có
chút quá thất đức. Anh ta cũng không nghĩ rằng
đây là tụ linh trận do ai đóng góp, được ai nghiên
cứu chế tạo ra. Mà chỉ cảm thấy có người muốn
kiếm lợi ích lớn.
Gia Cát Thanh Phong nhìn chằm chằm vào
người đàn ông thấp bé có diện mạo cực kỳ xấu xí
trước mặt mình này, đáy mắt anh ta lóe lên một
tia nghỉ ngờ. Hình như anh ta đã từng gặp người
này rồi.
Thân là cậu ấm nhà giàu tung hoành giang
hồ, Gia Cát Thanh Phong đã từng là một người
ăn chơi. Ngoài việc chuyên tâm nghiên cứu mấy
thứ đồ linh tinh đó của mình ra, thì anh ta còn
thường xuyên ra ngoài tiến hành đủ loại tụ họp
giữa bạn bè với những người khác.
Cho đến sau này, anh ta quen một người
đàn ông mê đua xe đường phố. Người đàn ông
này cực kỳ thấp bé, khi ngồi trên chiếc xe thể
thao, gần như không trông thấy người đâu.
Gia Cát Thanh Phong và người này vẫn luôn
không hợp nhau, sau này nguyên khí khôi phục,
anh ta cũng dần dần quên mất người này. Không
ngờ đến hôm nay, anh ta lại có thể nhìn thấy Lưu
Dương Dương ở đây.
“Chúng ta thật sự đã lâu chưa gặp nhau rồi
nhỉ” Lưu Dương Dương nói với một nụ cười mỉm.
Lúc này, anh ta đang tích lực, chuẩn bị dùng một
quyền phá vỡ lớp phòng thủ mà Diệp Phàm đã
trùm lên người mình. Theo quan điểm của anh ta,
lớp phòng thủ này quả thực sẽ không chịu nồi
một kích.
Nhìn thấy đối phương rõ ràng đang kéo dài
thời gian, mọi người có hơi khần trương, bọn họ
cũng sợ rề rà sẽ xảy ra biến cố.
“Đừng có chống cự vô ích nữa, ở nơi này của
chúng tôi, người nào cũng đều là người tu hành
trên Bán Bộ Bỉ Ngạn cả, lễ nào anh thật sự cho
rằng mình có thể bình an vô sự thoát khỏi nơi
này hay sao?” Gia Cát Thanh Phong khuyên nhủ.