Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2784: Chung kẻ địch

Đến lúc đó cho dù mình có địa vị thế nào cũng không tránh được phải chịu trừng phạt.

Nghĩ đến đây, Khương Tư Phong cũng không nhịn được dùng sức vung ra khỏi đầu. Anh ta thấy Trần Bình chỉ là một tên vô dụng chính công mà thôi.

“Cái này tuyệt đối là một kỹ thuật khắc thần cực kỳ mạnh, nhất định là cao nhân khắc thần đồng lứa với tôi”

Loạn Xuyên Sa đã đắm chìm vào trong thế giới của mình không cách nào tự kiềm chế, lão thấy, người này nhất định là thần tượng của mình.

"Ông biết người này là ai không?”

Khương Tư Phong vội vàng hỏi tiếp.

"Tôi cũng biết một người, nhưng mà người này đã chết lâu rồi” Loạn Xuyên Sa cũng muốn tìm được người này. Nhìn dáng vẻ của đối phương, Khương Tư Phong không nhịn được muốn nói chuyện của Trần Bình ra.

Rõ ràng bây giờ Loan Xuyên Sa cực kỳ tò mò về người này, nếu như có thể, anh ta muốn nhân cơ hội này nhìn xem Loạn Xuyên Sa rốt cuộc có bản lĩnh tìm ra đối phương hay không.

"Ông biết Trần Bình chứ?” Khương Tư Phong đột nhiên hỏi.

Nghe vậy, Loan Xuyên Sa lập tức trợn tròn mắt.

Lão ta cứ như vậy nhìn Khương Tư Phong, đột nhiên chẳng biết mình nên nói gì.

“Anh... anh có quan hệ tốt với Trần Bình à?”

Nghe vậy, Khương Tư Phong cũng có chút thận trọng nhìn lão ta một cái. Thấy được một tia lo lắng trong mắt Loạn Xuyên Sa, Khương Tư Phong liền buông xuống được tảng đá trong lòng.

“Không phải, tôi có thù với anh ta”

Khương Tư Phong thành thật lên tiếng.

Nghe những lời này, Loạn Xuyên Sa không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, lão ta cũng lo đối phương có quan hệ gì đó với Trần Bình.

Phải biết là Trần Bình và ông ta là quan hệ một sống một còn, nếu Khương Tư Phong mà là bạn của Trần Bình thì coi như xong đời.

Bản thân cũng không có bất kỳ biện pháp gì lấy lòng Khương Tư Phong, càng không có khả năng hợp tác gì đó với Khương Tư

Phong.

"Đúng là quá trùng hợp, tôi cũng có thù hận sâu nặng với Trần Bình” Loan Xuyên Sa cực kỳ hưng phấn nói. Nhìn thấy biểu cảm của đối phương, Khương Tư Phong hừ lạnh trong lòng một tiếng.

Không ngờ đối phương cũng là kẻ thù với Trần Bình, có điều lần này cũng tốt, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, tin rằng Loan Xuyên Sa sẽ nghiêm túc làm việc cho chính mình.

Nghĩ đến đây, anh ta liền nói đại khái sự việc ra, bao gồm cả chuyện vũ khí. Thời gian đã qua một nén nhang, Khương Tư Phong liền nói ra hết mọi việc.

Nhìn thấy nguyên khí gần như biến mất không còn, Loan Xuyên Sa cảm thấy có chút không đành lòng. “Để tôi thử uy lực của thứ này”

Loan Xuyên Sa không nhịn được cầm vũ khí lên, vung về phía trước một cái.

Một giây sau, lão ta liền nhìn thấy bức tường ở trước mặt cứ như vậy vỡ vụn.

Nhìn thấy uy lực này, Loan Xuyên Sa hoàn toàn sợ ngây người.

Cái này còn lợi hại hơn khắc thần đạo của mình nhiều!

“Uy lực của thanh đao mổ heo này kéo dài đại khái là nửa ngày thôi, đúng là đáng tiếc” Trong mắt của Khương Tư Phong cũng hiện lên tia tiếc hận.

Nếu như mình có thể nắm giữ năng lực như vậy, tùy thời, tùy lúc có thể biến vật phẩm bình thường thành vũ khí.

Vậy đây chẳng phải là năng lực sửa đá thành vàng hay sao?

Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Khương Tư Phong lóe lên vẻ mong đợi, nếu như xác định chuyện này là do Trần Bình làm, như vậy. anh ta nhất định phải xử lý Trần Bình ngày mới được.

Đến lúc đó, anh ta sẽ ép Trần Bình lấy ra năng lực đó cho mình sử dụng.

Dù sao lúc trước anh ta vẫn để lại một con đường lùi, cũng không có ầm ĩ gây mâu thuẫn với Trần Bình.

Anh ta thấy, nếu như thái độ của mình mềm mỏng một chút, hoàn toàn có thể bấu víu quan hệ với Trần Bình.

Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta liền thấy có chút may mắn, may mắn vì chính mình không có truy cứu sự việc đến cùng.

Ý nghĩ này của anh ta vô cùng tốt đẹp, chỉ tiếc là tất cả đều không như ý anh ta.

Nhưng mà chuyện này anh ta đâu biết đâu, bây giờ trong đầu chỉ muốn tìm người này thôi. Sau khi Loan Xuyên Sa biết chuyện này, biểu cảm cũng vô cùng xán lạn. Lão không ngờ chuyện này lại dính líu tới Trần Bình. Cho nên trong suy nghĩ của Loan Xuyên Sa, lão lại cảm thấy chuyện này không phải do Trần Bình gây nên. Lão nghĩ Trần Bình chỉ là may mắn thôi.

Nhưng mà thông qua cuộc trò chuyện với Khương Tư Phong, lão ta cũng biết một số tin tức.

Có vẻ như Trần Bình đã dán thứ gì đó vào vũ khí, cuối cùng mới khiến cho thứ vũ khí này trở nên lợi hại.

Sau khi biết điểm này, Loan Xuyên Sa liền nở nụ cười tươi.



“Tôi đã nói rồi, sao cái tên Trần Bình lại lợi hại như vậy, tôi cũng từng đấu giao lưu với anh ta anh ta cũng không phải là người chuyên nghiệp

Đối với bản lĩnh vốn có của mình, Loan Xuyên Sa vẫn luôn rất tự hào.

Cho nên lão không muốn thừa nhận Trần Bình là một nhân vật lợi hại.

Mặc dù thực lực của đối phương không tệ, nhưng luận về tính chuyên nghiệp, Trần Bình nhất định không sánh bằng mình.

“Chuyện này coi như giao cho ông giải quyết, hai người chúng ta cùng làm rõ chuyện này, như vậy đối với chúng ta cũng có được không ít chỗ tốt”.

Khương Tư Phong cười híp mắt nói, rất có dáng vẻ muốn lừa gạt đối phương.

Nghe vậy, Loan Xuyên Sa gật nhẹ đầu.

Bây giờ lão ta không có tâm tư trao đổi với đối phương nữa rồi.

Sau khi biết Trần Bình có thứ đồ thần kỳ này, lão liền không kịp chờ đợi muốn đi tìm Trần Bình,

Một khi đoạt được đồ trong tay Trần Bình, lão sẽ biết được bí mật cuối cùng của Trần Bình.

“Tôi đi tìm hiểu một chút, nếu như không có cách nào lừa Trần Bình qua, thì hai ta chỉ đành hợp tác với nhau.”

Loan Xuyên Sa nghiêm túc nói, trong lòng lão sớm đã có biện pháp.

“Ông cần tôi liên hợp thế nào?”

Nói thật, anh ta không muốn hợp tác với Loan Xuyên Sa. Cái tên này không có đầu óc, danh tiếng còn kém.

Mình vất vả lắm mới tích lũy được tiếng tăm tốt, không thể để cho lão ta làm hỏng mất được.

“Cái này chắc anh không biết nhi!”

Loạn Xuyên Sa cười tủm tỉm nói.

Cho nên lão không muốn thừa nhận Trần Bình là một nhân vật lợi hại.

Mặc dù thực lực của đối phương không tệ, nhưng luận về tính chuyên nghiệp, Trần Bình nhất định không sánh bằng mình.

“Chuyện này coi như giao cho ông giải quyết, hai người chúng ta cùng làm rõ chuyện này, như vậy đối với chúng ta cũng có được không ít chỗ tốt”.

Khương Tư Phong cười híp mắt nói, rất có dáng vẻ muốn lừa gạt đối phương.

Nghe vậy, Loan Xuyên Sa gật nhẹ đầu.

Bây giờ lão ta không có tâm tư trao đổi với đối phương nữa rồi.

Sau khi biết Trần Bình có thứ đồ thần kỳ này, lão liền không kịp chờ đợi muốn đi tìm Trần Bình,

Một khi đoạt được đồ trong tay Trần Bình, lão sẽ biết được bí mật cuối cùng của Trần Bình.

“Tôi đi tìm hiểu một chút, nếu như không có cách nào lừa Trần Bình qua, thì hai ta chỉ đành hợp tác với nhau.”

Loan Xuyên Sa nghiêm túc nói, trong lòng lão sớm đã có biện pháp.

“Ông cần tôi liên hợp thế nào?”

Nói thật, anh ta không muốn hợp tác với Loan Xuyên Sa. Cái tên này không có đầu óc, danh tiếng còn kém.

Mình vất vả lắm mới tích lũy được tiếng tăm tốt, không thể để cho lão ta làm hỏng mất được.

“Cái này chắc anh không biết nhi!”

Loạn Xuyên Sa cười tủm tỉm nói.

“Mặc dù Trần Bình không có bản lĩnh khác, nhưng thực lực cá nhân của anh ta không tệ, đấu đơn thì tôi không phải là đối thủ của anh ta.”

Loan Xuyên Sa thẳng thắn thừa nhận chỗ thiếu sót của mình.

Thực lực đối với lão vốn không quan trọng, lão chỉ để ý tới tiêu chuẩn chuyên nghiệp của mình.

“Mà anh là một người có thực lực cực mạnh, nếu như chúng ta cùng liên hợp lại, nhất định có thể xử lý Trần Bình, không phải sao?”

Nói đến đây, Loan Xuyên Sa không nhịn được ngẩng đầu, có chút mong đợi nhìn Khương Tư Phong. Lão hi vọng Khương Tư Phong có thể đạt thành hợp tác với mình.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK