Chương 2380: Báo thù
Cho dù là bạn học trong trường hay là thầy
cô đều không dám trêu chọc Mễ Lạp.
Đương nhiên ngoại trừ một người, đây là một
cô nhóc có gia cảnh vô cùng tốt.
Tuy nói chắc chắn thua kém gia đình Mễ
Lạp, thể nhưng cũng được xem như là công chúa
nhỏ ở thượng kinh.
Lúc trước cô nhóc này không ít lần bắt nạt
Mễ Lạp.
Từ trước đến nay Mễ Lạp luôn dịu dàng và
thiện lương với mọi người, cho dù người ta có bắt
nạt chính mình, cô bé cũng không ghi hận trong
lòng, càng sẽ không lấy thế lực trong nhà ra uy
hiếp người khác.
Hơn nữa khi đó Mễ Lạp còn nhỏ, cơ bản
không hiểu những chuyện này.
Về sau Mễ Lạp lớn lên, nhớ lại cô nhóc kia
nhục nhã mình, trong lòng cô bé hoặc nhiều
hoặc ít đều có chút bất mãn.
Cô bé còn nhớ rõ nhà của cô nhóc kia, cho
nên nhân lúc hiện tại đang ở thượng kinh, vừa
hay qua tìm cô nhóc kia lý luận một lần.
Mễ Lạp nhanh chóng đi đến một căn biệt
thự xa hoa.
Đối với cô bé đột nhiên xuất hiện ở cửa,
quản gia cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Cháu tìm Phượng Phượng.”
Mễ Lạp nũng nịu mỡ miệng.
Quản gia nhìn thấy cô bé đáng yêu như thế,
trong nháy mắt, trái tim như muốn tan chảy.
Ông ta đại khái đoán được, chắc hẳn cô nóc
này là bạn của cô chủ nhỏ, lần này tới đây nhất
định là đi tìm cô chủ nhỏ chơi đùa.
“Bạn nhỏ, cháu chờ một lát, để ông vào
thông báo cho cô chủ.”
Quản gia lập tức liên hệ với Lý Phượng, hôm
nay ông ta quả thực nghe nói sẽ có người đến
tìm cô chủ chơi đùa.
Lý Phượng ngồi trong phòng khách xem tivi
nghe thấy thế, lập tức vui vẻ vỗ tay.
“Nhanh dẫn bạn cháu vào”
Hôm nay Lý Phượng hẹn một bạn học nam
đến chơi, quan hệ của hai người bọn họ rất tốt.
Lý Phượng cũng có ấn tượng tốt với người ta.
Cho nên nói dù cho bọn nhóc còn trẻ con thì
bây giờ vẫn yêu đương sớm.
Cũng không phải mỗi cha mẹ đều giống như
Trần Bình và Giang Uyển bảo vệ Mễ Lạp tốt như
thế.
Từ nhỏ Mễ Lạp chính là tồn tại chỉ có thể
nhìn không thể đùa bỡn, bất kỳ người nào cũng
không dám sinh ra suy nghĩ xấu với nữ thần.
Lý Phượng có chút thẹn thùng sở lên tóc,
hôm nay cha mẹ của cô bé đều không ở nhà, cô
bé có thể hẹn người khác cùng đến nhà chòi để
chơi.
Õ bên cạnh nam sinh mà mình thích, ở trong
nhà chòi đóng vai vợ chồng là việc hay nhất.
Thậm chí Lý Phượng còn trộm lẩy giày cao
gót của mẹ, đi vào chân, nhìn qua rất đẹp mắt.
Lúc Lý Phượng tràn đầy mong đới thì Mễ Lạp
mỡ cửa đi vào.
Lý Phượng đã sớm dặn dò quản gia không
cho phép ông ta quấy rầy mình, tiếp theo chính
là lúc đám nhỏ bọn họ chơi đùa.
Vẻ mặt Mễ Lạp tươi cười xuất hiện trước mắt
Lý Phượng, dọa cho đối phương kêu to một