Chương 1013: Bất kính đối với em, nên đánh!
Đột nhiên, Trần Bình bước vào từ cửa.
Vẻ lạnh lùng và uy nghiêm trên gương mặt anh!
Anh dùng ánh mắt như đuốc nhìn chằm
chằm Trần Khắc Hành, lạnh giọng hỏi: "Cậu
muốn bắt vợ tôi?"
Trần Khắc Hành lúc này cảm thấy hơi
luống cuống, nhất là khi nhìn thấy ánh mắt sát
ý của Trần Bình, hai chân run lên!
Nhớ lại mình đã bị Trần Bình đánh đập dữ
dội lúc còn ở Thượng Hải.
Bây giờ nghĩ lại, trong lòng vẫn có chút sợ hãi.
Trong lòng Giang Uyển được thả lỏng khi
Trần Bình đã trở lại, cảm giác an toàn.
Thẩm Mạn và Du Tịnh cũng thở phào nhẹ
nhõm, ít nhất Trân Bình đã trở lại, người dòng
nhánh sẽ không quá đáng nữa.
"Bình, con về thì tốt, người dòng nhánh
đang định đưa Giang Uyển đi."
Bà Tư hét lên.
Trần Bình cau mày, liếc nhìn Trần Khắc
Hành và đám hộ vệ dòng nhánh, nói với mẹ Tư
và mẹ Năm: “Đừng lo lắng, con sẽ giải quyết."
Lời nói rất đơn giản và gọn gàng
Anh kéo Giang Uyển ra sau, đứng trước
mặt Trần Khắc Hành, ánh mắt lạnh lùng.
Tuy vậy, Trần Khắc Hành vần giả vờ bình
tĩnh và mỉa mai: "Ôi, anh họ, anh về rồi. Tốc độ
cũng nhanh đấy. Tôi đã nói, người của dòng
nhánh muốn gặp chị dâu, tôi sẽ đưa người đi
trước, đi một lát rồi đưa về lại cho anh.
Vừa nói, Trân Khắc Hành còn định vỗ vai
Trần Bình!
Trần Bình trực tiếp giơ tay lên, cứng rắn
bóp chặt cổ tay của Trần Khắc Hành!
"A !"
Trần Khắc Hành kinh hô một tiếng, trên
trán đổ mồ hôi, kêu lên: "Buông ra! Anh làm
sao vậy? Tôi là cậu chủ của dòng nhánh đấy!"
Trần Bình trực tiếp bóp chặt Trần Khắc cổ
tay phải, lạnh lùng nói: "Tay của cậu, vừa rồi
chạm vào vợ của tôi, không cần cũng được!"
Răng rắc!
Tiếng xương cổ tay gãy!
"Á !"
Những tiếng la hét thảm thiết vang lên
khắp sảnh trước.
Mặt Trần Khắc Hành đỏ bừng, năm chặt
cổ tay phải của mình, mồ hôi lớn trên trán lăn
ra, rống lên: “Trân Bình, mày dám vặn gãy tay
của tao à. Tao là cậu chủ của dòng nhánh, tao
sẽ không để mày yên thân đâu!"
Tất cả các hộ vệ của dòng nhánh có mặt
tại hiện trường đều hít vào một hơi lạnh
Quá mạnh!