"Thực lực của người bảo vệ thiên đạo vốn đã cực kỳ cường đại rồi, rất có thể cậu ta là vì có thể khôi phục lại thực lực lúc đó, cho nên mới làm ra hành động như vậy. Nhưng tất cả những điều này đều không thể tha thứ được"
Quân tử yêu tài, đi đường thích hợp, người tu hành khát vọng thực lực cũng có thể hiểu được, nhưng lợi dụng phương pháp như vậy để tăng thực lực của mình lên nhanh chóng, đây là chuyện cực kỳ sai lầm.
"Tiếp theo chúng ta phải đi bí mật điều tra người này kỹ càng một chút, tôi cũng muốn biết xem rốt cuộc anh ta muốn làm cái gì".
Đám người Trần Bình rất nhanh đã tìm được một nhà trọ để ở lại. Tuy bọn họ cũng là người phàm, nhưng người ở nơi này đều rất quan tâm đến người ngoại lai. Trần Bình bọn họ vừa mới đi vào nhà trọ thì đã được rất nhiều người nhắc nhở. "Đám người phàm các người sao lại muốn đến nơi này sinh sống chứ?"
"Nơi này không phải là nơi người thường có thể tới đầu, các người nhanh chóng đi đi, nếu không đến lúc đó sẽ không còn kịp nữa đâu."
Tất cả mọi người đều cẩn thận từng li từng tí mà khuyên bảo Trần Bình và Chiến Thiên Cơ, bọn họ đều là kiểu người thiện lương.
Nghe thấy lời nói như thế, Trần Bình cười cười, anh cũng không nói gì thêm nữa. "Không sao đâu, chúng tôi chỉ là đến nơi này tìm người mà thôi, rất nhanh sẽ đi."
Lời nói của Trần Bình không làm cho đối phương cảm nhận được một tia trấn an, ngược lại ông ta còn bất đắc dĩ thở dài một hơi, xem ra dường như cảm thấy rất đau đầu đối với kiểu người không muốn nghe lời này.
Nhìn thấy đám người Trần Bình rời đi rất nhanh, chủ của nhà trọ này cũng không nhịn được mà hơi bất đắc dĩ, ông ta xóa bỏ đi ghi chép thông tin của đám người Trần Bình.
"Hy vọng các người có thể bình an vô sự đi, những người này không phải là loại người dễ đối phó." Nói xong lời này, ông ta trực tiếp giấu cuốn sổ đăng ký đi.
Mỗi một khoảng thời gian qua đi, người của Ma Đạo sẽ đến tìm kiếm xem rốt cuộc đã có những người nào từng đến nhà trọ ở.
Một khi có người mà bọn họ coi trọng thì sẽ trực tiếp bị xử lý.
Tuy chủ nhà trọ căn bản không rõ lắm Trần Bình là người thế nào, nhưng ông ta có thể cảm nhận được hai người kia dường như có chút không bình thường.
Rất rõ ràng hai người kia hơn phân nửa là sẽ trở thành đối tượng bị nhìn trúng, nếu thật sự là như thế, vậy thì không ổn rồi.
Lúc này Vân Phi Long rất nhanh đã chạy về nơi ở của mình, dọc theo đường đi trên mặt của anh ta đều mang theo vẻ mặt cực kỳ khó chịu.
Anh ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến, thế mà lại gặp phải Chiến Thiên Cơ ở địa phương như đảo Thiên Không này.
"Chúng ta tranh chấp nhiều năm như vậy rồi, thế mà anh lại một lần nữa tìm tới cửa, đây không phải là buộc tôi phải xuống tay với anh sao?"
"Năm đó thông qua âm mưu của tôi anh mới có thể giữ được một cái mạng, nhưng lần này thì không dễ nói đâu."
"Nếu như anh có bản lĩnh tất nhiên sẽ không bị thương tổn, nhưng nếu anh không muốn nghe theo lời khuyên bảo của tôi, vậy thì không trách tôi được rồi"
Vân Phi Long hung tợn nhìn về phía xa xa, trong đáy mắt của anh ta lóe lên một tia màu đỏ. Đây chính là dấu hiệu của người đã rơi vào Ma Đạo.
Không bao lâu sau, một người đàn ông xuất hiện bên trong phòng của Vân Phi Long, kính cẩn lễ phép mà nhìn Vân Phi Long.
Nếu Trần Bình mà nhìn thấy một màn này, tất nhiên anh có thể nhận ra được thân phận của đối phương. Tên này chính là người của Ma Đạo đã đi dạo trên đường lúc trước. Ai cũng không dự đoán được, tên này với đối phương thế mà lại có quan hệ chủ tớ. Hơn nữa, người của Ma Đạo lợi hại như thế, vậy mà chỉ là đầy tớ của Vân Phi Long. "Chủ nhân, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào đây?"
"Hai tên người kia thoạt nhìn không giống như thứ tốt đẹp gì, nếu như tạo thành rắc rối cho chủ nhân, tôi sẽ lập tức đi giết bọn họ. Đối phương rất lạnh lùng mà miệng nói, trong đáy mắt của hắn ta hiện lên một tia sát ý.
Là một người của Ma Đạo, giết hại người đối với hắn ta mà nói căn bản không ảnh hưởng một chút nào cả.
Vân Phi Long lắc đầu, trong lòng của anh ta bây giờ có cách tốt hơn. "Hai tên kia bây giờ có phải là đã rời đi rồi không?" Vân Phi Long nghi hoặc mà lên tiếng hỏi một câu.
Nếu cho tới bây giờ mà đối phương vẫn chưa rời đi, vậy thì chỉ có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt rồi, tiếp theo đừng trách anh ta lòng dạ độc ác. Đối phương lắc đầu: "Với thực lực của người phàm như bọn họ, sao lại có thể có người chạy ra ngoài được cơ chứ?"
Nghe nói như thế, Vân Phi Long cũng hơi tự hỏi.
"Nếu bọn họ đã rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, vậy thì tiếp theo không trách tôi được rồi. Cậu bắt hai người bọn họ lại luyện chế thành hai con rối gỗ đi"
"Ma Ảnh, chuyện tiếp theo cậu phải làm rất đơn giản, len lén bắt hai người bọn họ qua đây. Thân thể của hai người bọn họ rất không tệ, dùng để chế tác con rối cực kỳ thích hợp"
Nói đến đây, đáy mắt của Vân Phi Long hiện lên một tia tham lam.
Đối phương dù sao cũng là một người bảo vệ thiên đạo, cho dù có biến thành người phàm đi nữa thì tuyệt đối không thể khinh thường được.
Mà cái người Trần Bình này thì lại có chút nhìn không thấu, rõ ràng là một người phàm, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác rất khủng bố.
Điều này làm cho nội tâm của anh ta cảm thấy rất khó chịu. Trong lòng anh ta đã âm thầm tính toán, suy nghĩ phải xử lý Trần Bình thế nào rồi.
"Còn tên bên cạnh Chiến Thiên Cơ kia, hình như anh ta tên là Trần Bình, tên này tuyệt đối không thể khinh thường được."
"Thậm chí bọn họ rất có thể không phải là người phàm, mà là người tu hành"
Nói đến đây, trên mặt anh ta hiện lên một tia khinh thường.
"Chẳng qua cho dù anh ta có là người tu hành thì làm sao? Cuối cùng chỉ là cái tên không lên được bàn tiệc mà thôi."
"Nếu thực lực thật sự cũng cường đại, vậy thì bọn họ sẽ không nghĩ cách xen lẫn vào trong đó, mà là sẽ trực tiếp giết tới cửa"
Nội tâm của Vân Phi Long cực kỳ khinh thường đám người Trần Bình, thậm chí anh ta đã nghĩ xong việc phải luyện chế Trần Bình thành một con rối thích hợp với mình như thế nào rồi.
Rất nhanh người được gọi là Ma Ảnh này trực tiếp rời đi.
Nếu để cho người xung quanh nhìn thấy một màn như vậy, bọn họ đều sẽ cực kỳ kinh ngạc. Dù sao thì Ma Ảnh cũng là một sự tồn tại cao cao tại thượng, cho dù là đi đến đâu cũng đều oai phong một cõi. Nhưng nhân vật như vậy thế mà lại cam tâm tình nguyện thần phục một người khác.
Bởi vậy có thể thấy được, rốt cuộc thực lực của người này mạnh mẽ đến cỡ nào. Ma Ảnh rất nhanh đã căn cứ vào các loại manh mối mà tìm được nơi ở của đám người Trần Bình. Trên mặt hắn ta mang theo nụ cười tàn nhẫn, hắn ta đã muốn xử lý Trần Bình từ lâu rồi. "Chủ trọ, nhanh chóng lấy danh sách những người ở đây ra cho tôi, tôi muốn xem thử xem gần đây có những người nào vào ở"
Ma Ảnh rất khinh thường trực tiếp bước đến, yêu cầu chủ trọ giao danh sách ra.
Nghe thấy lời này, vẻ mặt của chủ trọ trở nên hơi khó coi, ông ta sợ chuyện mình bao che cho Trần Bình sẽ bị bại lộ.
"Vị đại gia này, không phải chúng tôi vừa mới nộp danh sách lên một lần rồi sao? Sao bây giờ đột nhiên lại muốn giao danh sách nữa vậy?".
Ông ta nở một nụ cười lúng túng, cực kỳ sợ hãi trao đổi với đối phương.
Nghe thấy lời này, trên mặt Ma Ảnh hiện lên một tia khó chịu, không nghĩ tới đối phương thế mà còn dám cò kè mặc cả với hắn ta.
"Ông đây làm việc còn cần ông dạy sao? Ông mau cút đi cho tôi" Nói xong lời này, hắn ta trực tiếp giành lấy cuốn sổ từ trong tay đối phương.