Chương 1076 Quan Trung thay đổi thế lực
Mặt Hải Thiên Kiêu hết sức kinh ngạc,
ngẩng đầu nhìn về phía Trần Bình, hai mắt
trợn tròn.
Hải Hòa Thông lúc này đã vượt qua Hàn
Phong, đi đến trước mặt Trân Bình. Anh ta
trực tiếp cúi đầu quỳ xuống đất, đập đầu, hô:
"Cậu Trần Bình, Hải Hòa Thông đến muộn, để
cho khuyển tự mạo phạm ngài, Hòa Thông
đáng chết. Xin cậu chủ Bình trách phạt."
Trần Bình lạnh lùng nhìn Hải Hòa Thông
đang quỳ trên mặt đất, đây chính là người
đứng đầu nhà họ Hải?
"Ông chính gia chủ của nhà họ Hải? Nghe
nói nhà họ Hải của các ông chính là đỉnh chóp
Quan Trung? Không xem ai ra gì?”
Trần Bình lạnh nhạt hỏi.
Mặt Hải Hòa Thông cả kinh, nằm trên mặt
đất, run rẩy nói: “Cậu Bình, nhà họ Hải sai rồi,
nhà họ Hải đáng chết, xin cậu Bình nể tình nhà
họ Hải đã vất vả nhiều năm lập được công lao
hiển hách cho nhà họ Trần mà bỏ qua cho
chúng tôi, cho tôi và con trai tôi một còn
đường sống”.
Trần Bình không lên tiếng.
Mà lúc này, Hải Thiên Kiêu đang quỳ trên
mặt đất, thấy cha mình quỳ trước mặt Trần
Bình, cả đầu đều nổ ong ong!
Anh ta không dám nhận, không muốn tiếp nhận.
Đó là trưởng họ Hải, là cha anh ta !
Là bầu trời hậu đài ở Quan Trung!
Ông ấy, ông ấy quỳ gối trước cái thằng
Trần Bình đó sao?!
Lại còn luôn miệng cậu Trần Bình.
"Ba, ba điên rồi à! Ba quỳ trước mặt nó
làm cái gì?! Nó chỉ là thằng bụi đời! Đứng dậy
đi, để cho người nhà họ Trần mang người tới
đập mấy đứa này!"
Hải Thiên Kiêu gầm lên.
Hải Hòa Thông nghiêng đầu sang, tức
giận nhìn chằm chằm Hải Thiên Kiêu, sau đó
đứng dậy lao tới, đá một phát vào Hải Thiên
Kiêu, hét lớn: "Thằng nghịch tử! Mày có biết
mình đã gây ra họa lớn thế nào không! Mày có
biết người đứng trước mặt mày là ai hay không! "
Hải Thiên Kiêu che mặt, nhìn chằm chằm
vào “ông già” mình đang giận bừng bừng một
cách khó hiểu.
Đây là lần đầu tiên ba đánh anh ta như
thế này.
"Nó có thể là ai chứ? Nó chỉ là thằng rác
rưởi! Cùng lắm chỉ dẫn theo mấy đứa họ vệ
giỏi thôi. Đây là Quan Trung, thiên hạ của nhà
họ Hải! Không phải đưa người nhà họ Trần
đến đây sao, ba còn sợ nó làm gì?!"
Hải Thiên Kiêu hét lên, rất không cam lòng
Nhưng.