Chương 1100 Kế hoạch liên minh
Ngay sau đó, mấy người đi theo Vương
Tùng vào Lầu Thượng Đỉnh.
Họ đi đến lên tâng ba, ngồi xuống trong
một phòng riêng kín tiếng, sang trọng.
Căn phòng cổ kính, rường cột chạm trổ,
tất cả thiết kế theo phong cách cổ phong.
Trên bức bình phong cũng vẽ rồng bay
phượng múa.
Ở bên cửa sổ, ngoài cửa sổ còn có thể
nhìn thấy cảnh nhỏ trên phố.
Vương Tùng mở cửa phòng, cúi đầu
hướng bóng lưng đang quay lưng về phía mọi
người, cung kính hô: "Chủ khu Lâm, cậu cả
Bình đến rồi."
"Ừ"
Bóng lưng phát ra giọng mũi nặng nề.
Vương Tùng né sang bên, làm động tác
mời Trần Bình đang đứng ngoài cửa.
Trần Bình đút tay vào túi quần, bước vào
phòng, liên thấy bóng lưng kia.
Cả người mặc một bộ vest màu xám nhạt,
đứng chắp tay sau lưng nhìn quang cảnh
đường phố ngoài cửa sổ.
Vóc dáng khá cao, tâm 1m8, dáng người
cường tráng. Nhưng không phải kiểu cơ bắp
ngồn ngộn mà là kiểu mặc quần áo có vẻ gầy,
cởi quần áo có da thịt.
Nói chung, chỉ cần nhìn từ phía sau, Trần
Bình liên đoán được đại khái vị chủ khu Lâm
trước mặt.
"Hoan nghênh đến với Lầu Thượng Đỉnh."
Theo tiếng nói, Lâm Tạ quay lại, khuôn
mặt anh tuấn, mi mắt trong vắt, đeo kính gọng
đen, thắt cà vạt, trông rất nhã nhặn.
Đặc biệt giọng nói của anh ta rất cuốn hút,
rất gợi cảm.
Và có nụ cười nơi khóe miệng, môi mỏng
khẽ nhếch rất dễ khiến người ta muốn đến gần
anh ta.
Đây là Lâm Tạ, một trong ba chủ khu của
tử khu 12.
Anh ta rất lịch sự hướng về phía Trần Bình
làm động tác mời ngồi.
Trần Bình ngồi thẳng xuống, hai vị chiến sĩ
Tử Linh ở cửa, ba chiến sĩ đứng phía sau, trực
tiếp bảo vệ Trân Bình rất kỹ.
Dẫu sao, ngoài cửa, cũng đều là người
của Vương Tùng.
Hơn nữa, Trần Bình quan sát, có bốn đầu
dò phát sáng đỏ trong căn phòng này.
"Chủ khu Lâm, đêm khuya tìm tôi, có
chuyện gì quan trọng sao?”
Trần Bình hỏi, ánh mắt rơi vào Lâm Tạ.
Người này nhìn qua cũng chỉ hơn mình vài
tuổi, tướng mạo anh tú, nhưng trong đôi mắt
đó lại lộ ra vẻ tâm tư và lòng dạ thâm sâu hơn tuổi.