Chương 847: Mất mặt
Giang Quốc Thịnh sững sờ, không ngờ đối
phương lại tức giận như vậy, vội hỏi: “Ông Bát,
ông có ý gì vậy?”
Ngụy Bát tức giận nói: “Giang Quốc Thịnh,
con mẹ nó, anh bảo tôi đi dạy dỗ một người
mà tôi không thể động được vào, chính anh là
đã đẩy tôi vào chỗ chết! Tôi nói cho anh biết
là Ngụy Bát tôi cùng Giang Quốc Thịnh anh
chưa từng có quan hệ gì hết, nếu xảy ra
chuyện gì thì cũng không được khai ra Ngụy
Bát tôi, nếu không ông đây sẽ giết chết anh!”
Bíp!
Điện thoại cúp máy.
Giang Quốc Thịnh sững sờ !
Người mà Ngụy Bát không thể động vào được sao?
Ông ta chính là một trong ba người mạnh
nhất Thượng Hải này đấy, muốn người có
người, muốn thế lực có thế lực.
Một người như vậy, vừa nói là không thể
đụng chạm Trần Bình sao?
Chắc là đang nói đùa!
Trần Bình này, vẫn có người ở Thượng Hải sao?
Giang Quốc Thịnh sắc mặt chìm xuống,
Giang Lượng ở bên nhanh chóng hỏi: “Chú ba,
sao vậy, ba Ngụy nói cái gì?”
Lúc này trong lòng Giang Lượng tràn đầy
hưng phấn, chờ mong, anh ta đã nghe qua ông
Bát này, chính là một trong ba người mạnh
nhất Thượng Hải, có có rất nhiêu anh em, bọn
họ cũng rất mạnh ở bên ngoài!
Một người như vậy mà ra tay, Trần Bình
kia chắc chắn sẽ phải chết rồi!
Tuy nhiên, trong giây tiếp theo, Giang
Quốc Thịnh nói: “Có chuyện xảy ra rồi, vừa rồi
ông Bát nói với tôi là không thể động vào Trần
Bình, và ông ta cắt đứt liên hệ với chúng ta.”
“Cái gì? Chú Ba, chú đang nói đùa saol
Cháu đã hỏi thăm chuyện này rồi, ngoại trừ ba
vị kia, người mạnh nhất chính là Ngụy Bát, ông
ta cũng không thể đối phó với Trần Bình sao?”
Chú Ba, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Không phải Trần Bình bị phá sản sao? Tại sao
ở Thượng Hải vẫn có mạng lưới lớn như vậy?”
Giang Lượng hoảng sợ, trong lòng rất căng thẳng.
Nếu không thể dạy cho Trần Bình một bài
học, Giang Lượng cảm thấy khó chịu!
Vẻ mặt của Giang Quốc Thịnh cũng rất
khó coi, lông mày cau lại, suy nghĩ một lúc
mới nói: “Trần Bình này có vẻ rắc rối hơn
chúng ta tưởng. Cậu ta chắc chắn là đã giả vờ
phế vật, Giang Lượng, cháu đi hỏi thăm xem
những việc làm của Trần Bình ở Thượng Hải,
để coi có phát hiện được thứ gì không.”
Giang Lượng gật đầu nói: “Được rồi, chú
Ba, cháu mời hẹn Lỗ Hoa Nhạc được chứ?”
Giang Quốc Thịnh gật đầu nói: “Được, hẹn
ngay đi, tôi sẽ gặp trực tiếp ông ta.”