Chương 786: Không biết là ngu dốt
“Cậu! Được, Được lắm! Ngông cuồng lắm!
Đây là lần đầu tiên Lục Uy Liêm tôi nghe thấy
một lời ngông cuồng như thế, Dám ra tay với
nhà họ Lục chúng tôi, được lắm! Để tôi xem
cậu có năng lực gì!”
Lục Uy Liêm ở đầu dây bên kia đang rất tức giận.
Ông ta đứng ở trong một phòng khách lớn,
nhiêu người nam nữ ăn mặc chỉnh tê ngồi
xung quanh, đều là những người xuất sắc
trong giới luật sư trong nước.
Họ đều là môn khách của nhà họ Lục.
Nhà họ Lục rất có danh tiếng trong giới
luật sư, dù sao thì họ cũng là thành viên của
công ty luật Kim Đỗ, một trong bốn công ty
Luật lớn nhất Trung Quốc và có nhiều nguồn tài nguyên.
Lúc này, mọi người kinh ngạc khi nhìn thấy
Lục Uy Liêm giận dữ cúp máy.
“Gia chủ nhà họ Lục, có chuyện gì mà tức
giận như vậy? Có người dám chống đối nhà
họ Lục sao?” Một người đàn ông trung niên ở
bên cạnh hỏi.
Hừ !
Lục Uy Liêm hừ lạnh, chắp tay sau lưng,
lông mày nhíu chặt, trâm giọng nói: “Một
thằng nhóc không biết trời cao đất rộng, lại
muốn ra tay với nhà họ Lục chúng tôi, đúng là trò cười!"
“Haha, Anh Lục nói đúng, ở đất nước này,
ai dám công kích nhà họ Lục chứ?”
“Chủ tịch Lục, chúng ta tiếp tục bàn việc
đi, về thành viên của hiệp hội Luật sư, tôi nghĩ
lần này chúng ta có thể đưa năm người vào.”
“Anh Lục, anh đừng lo lắng, còn có ai có
thể ra tay với nhà họ Lục sao?”
Mọi người thảo luận với nhau, trên mặt
đều mỉm cười, hoàn toàn không để chuyện
này ở trong lòng.
Lục Uy Liêm cũng mỉm cười, nhưng khi
nghĩ rằng con trai mình đã bị thu hồi giấy phép
luật sư, trong lòng ông ta có chút lạnh lẽo.
Ông ta lập tức thông báo cho trợ lý và nói:
“Tìm hiểu xem Lục Thông đã làm gì ở Thượng
Giang, đồng thời, giúp tôi liên hệ với ông
Vương tại trung tâm Luật sư Giang Nam, hỏi
một chút chuyện.”
Nói xong, Lục Uy Liêm với nụ cười trên
môi.quay lại và tiếp tục thảo luận với mọi người.
Về tư cách thành viên của hiệp hội Luật
sư lần này, Lục Uy Liêm muốn đưa năm người
bên mình vào.
Chỉ có như vậy, thế lực của nhà họ Lục
mới ngày càng lớn mạnh, ông ta mới có tiếng
nói trong giới luật sư.
Trở lại với Lục Thông, lúc này sắc mặt anh ta đỏ bừng!
Anh ta cảm thấy mình bị sỉ nhục.