Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2710: Gây khó dễ

"Cho dù các người muốn bắt thì cũng phải cho một cái lý do hợp lý chứ, chẳng lẽ đây chính là tác phong của Hoàng thành các người à?" Sư Chấn Thiên có chút bất mãn lên tiếng, lời nói hùng hổ dọa người, làm cho đám người kia không biết nên trả lời thế nào.

Dù sao bọn họ cũng được cấp trên thông báo, nói sau khi gặp đám người này thì nhất định phải ngăn lại. .

Thế nhưng về phần lý do thì đúng là bọn họ không rõ.

"Cấp trên chúng tôi nhận được thông báo, nói các người đều là phần tử cực kỳ nguy hiểm, có thể là thám tử của đại lục khác, muốn quậy đại lục Cổ Chước của chúng tôi đến long trời lở đất!"

Đội trưởng đội lính gác cũng nghiêm túc lên tiếng, ít nhất thì đây chính là tin tức mà hắn nghe được.

Những lời này làm cho đám người Trần Bình không nhịn được mà nở nụ cười, cái cớ kiều này đúng là hoang đường vô cùng.

"Không phải chứ? Chẳng lẽ các người thực sự cảm thấy người của đại lục bên kia sẽ thực sự. để ý tới đại lục này của các người à?"

Đáy mắt Trần Bình lóe lên tia tò mò, những người này đúng là coi mình như cái rốn vũ trụ.

"Anh có ý gì?" Đội trưởng đội lính gác không hài lòng lên tiếng.

Anh ta cũng biết thực lực của cư dân hai đại lục có chênh lệch lớn, thế nhưng đối phương

nhục nhã mình một cách đường hoàng như vậy quả là có chút quá đáng.

"Tôi biết chuyện này không phải chú ý của anh, gọi người đứng sau lưng ra đi, chúng ta đừng chơi trò cản trở này, sắp xếp cho chúng tôi một quán trà tốt nhất, nói không chừng mọi người chúng tôi còn có cơ hội ngồi nói chuyện."

Trần Bình dặn dò một tiếng, phất tay với đội trưởng đội lính gác, bảo anh ta đi thông báo tình huống.

Nghe Trần Bình nói, trên mặt đội trưởng đội lính gác cũng lóe lên tia bất mãn.

Anh ta biết Trần Bình vốn coi thường mình, cho nên mới ra hành động khinh thị như vậy với mình.

"Hừ!"

Đội trưởng đội lính gác cũng hiểu rõ, mình không phải là một quan lớn, cho nên anh ta vẫn phải báo lên trên chuyện của Trần Bình.

- Có điều việc này cũng không ảnh hưởng tới việc anh ta nói lời linh tinh.

Nơi này là địa bàn của Hoàng thành, cũng dưới chân thiên tử, anh ta không tin Trần Bình dám làm loạn ra việc gì.

Đội trưởng đội lính gác nhanh chóng đi tới một căn phòng thần bí, anh ta báo cáo tình hình cần thận tỉ mỉ.

COM Đồng thời, anh ta cũng thêm mắm dặm muối vào mấy lời hung ác mà Trần Bình nói ra.

"Tên kia nói muốn ngài sắp xếp một quán trà tốt nhất, quỳ gối nhận sai trước mặt anh ta, như vậy mới tha thứ cho hành vi lời nói của chúng ta, nếu không anh ta sẽ trả thù!"

Bản lĩnh bịa đặt của đội trưởng đội lính gác cũng không tệ, anh ta thuận miệng nói mấy câu, đã chọc tức người đứng sau lưng.

"Cái gì? Tên đó thực sự nói vậy?"

Người đàn ông trong phong lộ ra vẻ tức giận, anh ta không ngờ Trần Bình lại dám kiêu căng ngạo mạn như vậy.

"Được, được lắm, nếu đã dám lớn lối như vậy, Lâm Phi Dương này sẽ không tha cho anh!"

Người này chính là Lâm Phi Dương.

Quan hệ giữa Lâm Phi Dương và Trương Thành Băng không tệ, từ trước tới giờ hai người họ đều là bạn nhậu, vui chơi giải trí gì cũng có nhau.

Lần này Trương Thành Băng chịu tủi nhục, lập tức khóc lóc kể với bạn tốt việc này.

Hai người bắt tay với nhau, nhất định phải trừng trị cái tên Trần Bình kia. GO

Lâm Phi Dương cũng biết người nhà họ mình thành Nhật Nguyệt bị bắt nạt, mà kẻ đầu sỏ bắt nạt chính là Trần Bình.



"Ông đây không chỉ muốn giết chết cái tên Trần Bình này, còn phải giết cả cái tên cho má thành Nhật Nguyệt đi!"

"Cậu hẹn cho tôi một quán rượu tốt nhất, cứ ở quán Thiên Trì đi."

Anh ta hung tợn nói, mà cái tên chó má





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK