Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2655: Đan dược cấp truyền thuyết!

Tỳ Hưu nghĩ như thế thì có thể kiềm chế sự. không vui trong lòng mình, anh ta móc một số nguyên thạch ra với vẻ không vui.

"Tôi mua một viên."

Từ trước tới nay anh ta chưa từng mua đan dược ở đây, cũng không biết là dược hiệu như thế nào. Nhưng có nhiều người mua như thế thì chắc hiệu quả cũng sẽ không kém.

Tỳ Hưu tùy tiện mua một viên rồi trực tiếp xoay người rời đi. Động tác này của anh ta trong mắt mọi người cứ như là chạy trối chết.

Đám ông già kia không kìm được mà cười nhạo Tỳ Hưu, cảm giác như anh ta đã mất mặt rồi.

Bọn họ đều là được người khác nhờ tới mua đan dược, hỗ trợ một viên đan dược là có thể kiếm được một số tiền nhỏ.

Mặc dù số tiền này không nhiều nhưng ngày nào bọn họ cũng làm được, vừa đơn giản lại vừa nhẹ nhõm.

Đương nhiên Trần Bình đương nhiên biết rõ có người đang thu mua những đan dược này nhưng anh cũng chẳng để trong lòng. Những đan dược này đều đã bị làm yếu đi rất nhiều cấp, anh khống chế đan dược trong một trình độ nhất định là có thể đạt được đám người kia theo đuổi.

Những đạn dược này đều tốt hơn đan dược có trên phiến đại lục này này nhiều. Nhưng hiệu quả cũng không quá rõ rệt, hơn nữa giá cả lại vô cùng đắt đỏ.

Trần Bình điều chỉnh thử xong xuôi thì trên cơ bản tất cả đan dược đều có được tình hình giống nhau như đúc.

Trần Bình cũng không lo lắng có sẽ thu thập đồ của mình.

Chỉ cần bọn họ dám làm thì Trần Bình dám ngồi im đổi tiền của đối phương tới cửa.

Sau khi Tỳ Hưu đi ra cửa hàng thì im lặng đo lường trọng lượng của viên đan dược trong tay một chút, anh ta quyết định phải nếm thử mới được. Nếu như đan dược này thật sự rất ghê gớm thì anh ta có thể suy nghĩ việc ra tay với luyện đan sư kia.

Vốn anh ta còn có chút lo lắng nhưng đan dược này đã cho anh ta lực lượng.

Đạn dược Tỳ Hưu mua chính là một viên đan dược khôi phục nguyên khí, đúng lúc anh ta bôn ba đường dài, cho tới bây giờ nguyên khí cũng chưa kịp khôi phục.

Tỳ Hưu không nói hai lời mà nuốt đan dược xuống, sau đó im lặng cảm nhận sự thay đổi của cơ thể mình. Anh ta phát hiện nơi đan điền của mình có nguyên khí đang dâng lên một cách nhanh chóng, cảm giác này thật sự rất thoải mái.

"Ông trời ơi, đây chính là đan dược cấp truyền thuyết ư? Quả nhiên khác với những gì

mình tưởng tượng, cảm giác này thật sự quá thoải mái..."

Tỳ Hưu cảm thấy cả người mình như muốn bay lên, nếu không phải bây giờ anh ta còn ở bên ngoài còn cần chú ý hình tương thì có lẽ anh ta đã xõa tung mình rồi.

Anh ta nhiều năm như vậy rồi mà chưa từng được dùng đan dược nào lợi hại như thế này.

Lần này Tỳ Hưu đã quyết tâm, vốn anh ta còn muốn làm một kế hoạch rồi dẫn người luyện đạn sự này đi.

Nhưng bây giờ đã không kịp nữa rồi, anh ta hoàn toàn không cần kế hoạch gì cả, chỉ cần

xông lên bắt luyện đan sư này đi là được.

Giờ này khắc này, tất cả thế lực đều đang nhớ nhung luyện đan sư này.

Nhóc Nãi Hoàng biến thành bánh trái thơm ngon trong mắt mọi người trong chớp mắt.

Ngay lúc bọn họ chuẩn bị đóng cửa nghỉ ngơi thì đột nhiên Thạch Thiệu Thần đi vào nói nhỏ với Trần Bình một câu.

"Lão đại, chúng ta có khách đang chờ ở cửa."

Trần Bình nghe anh ta nói thế thì có chút do dự, anh thật sự không biết là ai sẽ tới đây làm khách.

Trần Bình đang do dự mình có nên đi gặp người đó không, cũng đang do dự người này đến cùng là tốt hay là xấu?

Trần Bình tùy tiện vẫy tay để Thạch Thiệu Thần dẫn khách ngoài cổng đi vào.



Cho dù thế nào thì người đến đều là khách, nếu đây là vị khách cuối cùng thì đương nhiên Trần Bình cũng phải hoàn thành tâm nguyện nho nhỏ này cho đối phương.

Khi Trần Bình nhìn thấy đối phương thì có chút tò mò, không ngờ rằng đây lại là người quen





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK