Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2774: Tiếp chiêu!

"Đúng là một tên ngu xuẩn, cũng dám dùng tay đón chiêu chí mạng của Tam sư huynh, chẳng lẽ anh ta không biết chiều sở trường của Tam sư huynh là trực đảo hoàng lòng sao?"

Có người không nhịn được lên tiếng chế giễu Trần Bình, bọn họ đều phát hiện, Trần Bình là một kẻ đầu óc bị điên.

Trần Bình đương nhiên nghe được lời của đám người kia, anh không nhịn được mà bật cười, xem ra mấy tên này quá ngây thơ

rồi.

"Hôm nay để cho anh xem cái gì gọi là thực lực tuyệt đối."

Trần Bình không trốn cũng không né, lập tức vươn tay chặn công kích của đối phương.

Anh dễ như trở bàn tay cầm được cây côn này, sau đó cướp được về tay mình, tiện tay vung mấy lần. Động tác của anh làm cho tất cả mọi người đều hoàn toàn trợn tròn mắt.

Ai mà ngờ được, Trần Bình có thể dễ dàng cướp được cây gậy trong tay Tam sư huynh chứ?

Với cả Tam sư huynnh rõ ràng đã xuất ra chiêu chí mạng như vậy rồi, nhưng Trần Bình vẫn có thể tùy ý đối kháng như cũ, đây quả thực là khoa trương vô cùng!

"Chờ chút, rốt cuộc tình hình là sao?"

"Cái tên này rốt cuộc có lại lịch thế nào mà có thể tiếp nhận chiêu thức của tam sư huynh như vậy

Người của Kiếm Vân Tông hoàn toàn trợn tròn mắt, bọn họ không ngờ Trần Bình lại có được thực lực mạnh mẽ như vậy.

Những người đi đường khác cũng không nhịn được lộ ra vẻ hoảng sợ, vốn bọn họ không dám tiếp tục xem náo nhiệt, không ngờ Trần Bình lại có thể lấy cứng chọi cứng, tấn công đối phương.

Lý Dũng đứng bên cạnh trợn mắt há hốc mồm nhìn Trần Bình, anh ta biết Trần Bình rất mạnh nhưng không ngờ lại đến mức này.

Thật ra Trần Bình hoàn toàn có thể dễ dàng đón được chiêu của đối phương, anh vốn chẳng cần phải dùng quá nhiều lực.

Trong mắt anh, cái tên này chỉ là trẻ con miệng còn hội sữa.

Một đứa trẻ thì sao có năng lực đi đọ lại sức của người trưởng thành?

Trên mặt Tam sư huynh run nhẹ, cũng không hiểu vì sao lại thành thế này.

Chiêu này anh ta dùng chưa từng thất bại, cho dù là đối thủ dạng gì đều sẽ thua dưới đòn chí mạng này của anh ta.

Người như Trần Bình lại càng không cần nói nhiều.

"Tại sao có thể như vậy?"

Tam sư huynh bị cướp đi cây côn, thì đương nhiên có quyền phát biểu nhất.

Lúc ấy anh ta liền cảm nhận được một sức mạnh vô cùng vô tận, công kích về phía mình, làm cho mình không có cách nào ngăn cản cường độ, cướp đi cây gậy của mình.

Cường độ này khiến cho anh ta cảm thấy rất hoảng sợ.

Thậm chí anh ta không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, lập tức bị quật bay. Nhưng vào lúc giao đấu với Trần Bình, anh ta rõ ràng cảm nhận được Trần Bình chỉ là một người bình thường mà thôi.

Nhìn Trần Bình có vẻ không quá lợi hại, thậm chí không cảm nhận được nguyên khí lưu chuyển, vậy mà vẫn có thể khoa trương đánh bẹp mình như vậy, đây là tình huống gì chứ?

Chênh lệch to lớn làm cho tất cả mọi người đều có chút không tiếp nhận được, ánh mắt của họ đều lóe lên tia hoảng sợ, nhất là các đệ tử Kiếm Vân Tông, bây giờ đúng là có hơi sợ hãi.

Giang Thiên Tuyệt đứng ở một bên lạnh lùng nhìn Trần Bình, mặc dù trong lòng anh ta cảm thấy có hơi kinh ngạc nhưng không ngờ, Trần Bình lại lợi hại như vậy.

Đáng lẽ chính mình mới là người lợi hại nhất chứ.

"Tên nhãi ranh mày quả nhiên cũng có chút võ vẽ đấy" Giang Thiên Tuyệt cười khẩy một tiếng, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng.



Những người khác cũng có hơi khẩn trương nhìn Giang Thiên Tuyệt, bọn họ đang đợi phản ứng tiếp theo của Giang Thiên Tuyệt.

Ban đầu, Giang Thiên Tuyệt tưởng là chỉ cần Tam sư huynh ra tay, Trần Bình nhất định sẽ lập tức bị xé nát, nhóm người qua đường kia nhìn thấy kết cục bi thảm của Trần Bình, nhất định sẽ đem lòng kính sợ với Kiếm Vân Tông.

Kết quả không ngờ Tam sư huynh vừa xuất chiêu đã bị Trần Bình đánh bại. Hành động này của Trần Bình không chỉ đánh vào mặt Tam sư huynh, mà còn làm cho cả Kiếm Vân Tông mất hết mặt mũi. Chuyện này mà truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ cho người ta cảm thấy Kiểm Vân Tông dễ bị bắt nạt.

Sở dĩ Tam sư huynh có cái danh lão Tam, hoàn toàn là vì trong tông môn, đứng hàng lão tam trong nhóm đệ tử nội môn. Thực lực của anh ta tuyệt đối không thể khinh thường.

Một kẻ không có danh tiếng gì như Trần Bình lại đánh lại được Tam sư huynh, chuyện này mà nói ra, vậy coi như là hoàn toàn tiêu đời.

Mặc dù anh ta tự xưng là anh của tên lùn, nhưng trên thực tế anh ta chỉ là một người anh trên danh nghĩa thôi.

Anh trai của tên lùn mới là đại sư huynh trong tông môn.

Giang Thiên Tuyệt là Nhị sư huynh, anh ta cũng chỉ có thể dùng cái mặt này đi làm anh trai người ta.

Thanh danh của Đại sư huynh cũng không phải chỉ trưng cho đẹp, một khi không có cách nào xử lý Trần Bình, vậy thì chờ đến lúc Đại sư huynh ra mặt, đến lúc đó anh ta cũng không thể nào tiếp nhận nổi lửa giận của Đại sư huynh.

Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta cũng cảm thấy sợ hãi.

Sau đó nhất định phải hung hăng xử lý Trần Bình trước mặt người khác, tốt nhất là giết chết Trần Bình đi.

Như vậy anh ta mới có thể được Đại sư huynh tha thứ.

Nghĩ đến đây, trong lòng Giang Thiên Tuyệt dâng lên một luồng sát khí, lập tức móc roi dài ra phóng về phía Trần Bình.

Tam sư huynh dựa vào cơ bắp cuồn cuộn để chiếm được cái danh lão tam, nhưng trên thực tế mấy người xếp trước anh ta, thực lực đều chênh lệch rất lớn.

Là Nhị sư huynh, thực lực của Giang Thiên Tuyệt không kém.

Chính vì thế, Giang Thiên Tuyệt mới luôn ngang ngược, càn rỡ vô cùng, nếu ai dám không nghe lời anh ta, sẽ bị Giang Thiên Tuyệt dùng cách thức độc ác mà trừng trị, đảm bảo mấy tháng không xuống giường được.

Cộng thêm việc đại sư huynh cực kỳ thiên vị anh ta, cho nên cho dù giết người trong tông môn, cũng chỉ là trừng phạt nho nhỏ thôi, chép mấy bản kinh thư lại hoành hành bá đạo lần nữa, tiếp tục làm xằng làm bậy.

Kết quả không ngờ Tam sư huynh vừa xuất chiêu đã bị Trần Bình đánh bại. Hành động này của Trần Bình không chỉ đánh vào mặt Tam sư huynh, mà còn làm cho cả Kiếm Vân Tông mất hết mặt mũi. Chuyện này mà truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ cho người ta cảm thấy Kiểm Vân Tông dễ bị bắt nạt.

Sở dĩ Tam sư huynh có cái danh lão Tam, hoàn toàn là vì trong tông môn, đứng hàng lão tam trong nhóm đệ tử nội môn. Thực lực của anh ta tuyệt đối không thể khinh thường.

Một kẻ không có danh tiếng gì như Trần Bình lại đánh lại được Tam sư huynh, chuyện này mà nói ra, vậy coi như là hoàn toàn tiêu đời.

Mặc dù anh ta tự xưng là anh của tên lùn, nhưng trên thực tế anh ta chỉ là một người anh trên danh nghĩa thôi.

Anh trai của tên lùn mới là đại sư huynh trong tông môn.

Giang Thiên Tuyệt là Nhị sư huynh, anh ta cũng chỉ có thể dùng cái mặt này đi làm anh trai người ta.

Thanh danh của Đại sư huynh cũng không phải chỉ trưng cho đẹp, một khi không có cách nào xử lý Trần Bình, vậy thì chờ đến lúc Đại sư huynh ra mặt, đến lúc đó anh ta cũng không thể nào tiếp nhận nổi lửa giận của Đại sư huynh.

Nghĩ đến đây, trong lòng anh ta cũng cảm thấy sợ hãi.

Sau đó nhất định phải hung hăng xử lý Trần Bình trước mặt người khác, tốt nhất là giết chết Trần Bình đi.

Như vậy anh ta mới có thể được Đại sư huynh tha thứ.

Nghĩ đến đây, trong lòng Giang Thiên Tuyệt dâng lên một luồng sát khí, lập tức móc roi dài ra phóng về phía Trần Bình.

Tam sư huynh dựa vào cơ bắp cuồn cuộn để chiếm được cái danh lão tam, nhưng trên thực tế mấy người xếp trước anh ta, thực lực đều chênh lệch rất lớn.

Là Nhị sư huynh, thực lực của Giang Thiên Tuyệt không kém.

Chính vì thế, Giang Thiên Tuyệt mới luôn ngang ngược, càn rỡ vô cùng, nếu ai dám không nghe lời anh ta, sẽ bị Giang Thiên Tuyệt dùng cách thức độc ác mà trừng trị, đảm bảo mấy tháng không xuống giường được.

Cộng thêm việc đại sư huynh cực kỳ thiên vị anh ta, cho nên cho dù giết người trong tông môn, cũng chỉ là trừng phạt nho nhỏ thôi, chép mấy bản kinh thư lại hoành hành bá đạo lần nữa, tiếp tục làm xằng làm bậy.

Không ngờ tới giờ này lại không lật ra nổi con thuyền trong khe cống ngầm.

Nhìn thấy đối phương tấn công về phía mình, Trần Bình tùy ý vung cây côn vừa mới giành được ra.

Lần này Giang Thiên Tuyệt quyết tâm dùng sát chiêu mạnh nhất của mình.

Một roi đánh vào người Trần Bình sẽ làm da tróc thịt bong, nếu như tấn công vào cổ họng Trần Bình, vậy Trần Bình chỉ còn lại một cái xác.

Không phải ai cũng có thể kịp thời dùng nguyên khí bảo vệ bộ phận quan trọng của mình. Cho nên mỗi lần ra chiêu đều cực kỳ ác độc.

Trần Bình quơ cây gậy, chặn lại toàn bộ công kích của đối phương.

Biểu cảm trên mặt Giang Thiên Tuyệt trở nên nghiêm túc, anh ta không ngờ Trần Bình lại mạnh như thế.

Trần Bình có thể đón lấy sát chiêu mạnh nhất của anh ta, điều này đủ chứng minh thực lực của Trần Bình không kém.

"Quả nhiên là nhân vật lợi hại, chẳng trách mày có thể kiêu căng đến thế

Cho tới bây giờ, Giang Thiên Tuyệt không thể không thừa nhận Trần Bình lợi hại.

Anh ta dùng con dao nhỏ cắt lên tay phải của mình một nhát, máu tươi lập tức tràn ra, chảy lên roi dài.

Thấy hành động này của đối phương, Trần Bình cũng cảm thấy có hơi nghi ngờ. Vũ khí kỳ quái gì vậy, còn phải dùng máu tươi của mình làm kíp nổ đi triệu hoán.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK