Chương 2875: Cuộc tập kích thất bại
“Dựa vào ông mà cũng muốn chiếm đoạt linh hồn của tôi sao, đúng là nằm mơ" Trần Bình gần như phẫn nộ gầm lên, lão già này quả nhiên rất kiêu ngạo.
Ông ta cho rằng dựa vào chút sức lực của bản thân là có thể đánh đồng với anh sao, hoàn toàn là chuyện viển vông.
Còn chưa nhắc đến chuyện ông ta đã bị phong ấn nhiều năm như vậy, sức lực đã bị giảm đi, cho dù đối phương có thể duy trì được trạng thái đỉnh cao, nhưng nhất định không thể bì với bản thân được.
Là một người trải qua vô số sóng gió, Trần Bình sẽ biết cách làm thế nào để khống chế sức mạnh linh hồn của bản thân, anh kết hợp với Tháp Thông Thiên, trực tiếp bao vây đám hắc khí này.
. Nhưng lão già này còn chưa phản ứng lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bây giờ ông ta vẫn còn kiêu ngạo mà chế giễu Trần Bình.
“Tôi cũng không phải là người dễ bắt nạt, nhưng cậu yên tâm đi, dựa vào thân phận của cậu, tiếp theo tôi nhất định sẽ trở lại như xưa, tôi cũng sẽ rất biết ơn cậu đó”
"Nhưng con thỏ nhỏ của cậu lại không được may mắn như thế, nó sẽ trở thành con mồi trong miệng tôi vào lần tiếp theo, nhiều năm chưa có gì vào bụng, có thể ăn được một bữa thịt thỏ tươi ngon quả nhiên không tồi”
Ông ta cười híp mắt nói, bộ dạng đã ăn chắc Trần Bình.
Đúng lúc này Trần Bình và Tháp Thông Thiên đã hoàn toàn bao vây đối phương, đợi cho ông ta tiếp tục tấn công.
“Ông xác định, ông thật sự muốn giết tôi sao?” Trong nháy mắt Trần Bình không còn vẻ mặt phẫn nộ nữa thay vào đó là phấn khích trêu đùa đối phương.
Nghe được câu nói này, gương mặt Ma phong lão tổ cũng hiện lên vẻ khó hiểu, ông ta luôn cảm thấy tên nhóc này có gì đó không ổn.
Nhưng ông ta còn chưa kịp nói tiếp, một giây sau đã cảm nhận được có một sức mạnh cực lớn đang tấn công về phía mình, thậm chí linh hồn của ông ta còn hoàn toàn bị chế ngự.
Sau khi cảm nhận được nguồn sức mạnh to lớn, thần sắc trên gương mặt ông ta cũng lộ ra vẻ kinh sợ, muốn giãy dụa thoát ra khỏi người Trần Bình.
Nhưng Trần Bình và Tháp Thông Thiên đã sắp đặt một cái bẫy cho đối phương, cho dù lão già này có mạnh đến mức nào, cũng không cách nào có thể thoát khỏi vòng vây của bọn họ.
"Không phải vừa rồi ông rất đắc ý sao? Nhanh chóng lấy bộ dạng khinh người vừa nãy ra nói chuyện tiếp với tôi này”.
Trần Bình không nhịn được và chế nhạo đối phương, bởi vì lão già này hống hách quá, khiến anh rất không hài lòng.
Anh đã rất vất vả mới có thể nâng cao sức mạnh đến cảnh giới này, chẳng lẽ ông ta muốn cướp là cướp được sao.
“Điều tôi ghét nhất chính là đảm thích đi đường tắt như mấy người, không muốn tự mình tập luyện chăm chỉ, lúc nào cũng nghĩ cách cướp cơ thể của người khác để nâng cao sức mạnh, chẳng nhẽ các người không cần đến cơ thể của các người sao?”
Trần Bình vô cùng tức giận khi nhìn thấy những người đi đường tắt thế này, hận đến mức không thể dạy dỗ cho bọn họ một trận.
Bây giờ đối phương đã hoàn toàn bị nhốt trong chiếc lồng mà Trần Bình dựng lên, không cách nào cử động được, chỉ có thể chửi mắng Trần Bình.
Tuy trong lòng ông ta rất tức giận khi nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo hống hách của Trần Bình, nhưng ông ta cũng đành bất lực.
"Cậu mau chóng thả tôi ra, có bản lĩnh thì chúng ta đường đường chính chính đánh một trận, không cần phải ở
đây vòng vo!”
Đột nhiên Ma phong lão tổ biến thành một người nghiêm túc, bắt đầu nói chuyện được mất với Trần Bình. Lời nói của ông đã khiến cho Trần Bình không nhịn được mà cười lớn.
“Thật buồn cười, ông đã muốn dùng cách tập kích này để tấn công tôi, nhưng bây giờ phát hiện không đánh được nữa, còn muốn đường đường chính chính đánh với tôi một trận?"
"Ông cho rằng ai cũng ngu ngốc như ông sao?” Trần Bình vẫn không ngừng châm biếm đối phương. Câu nói này của anh đã khiến cho Ma phong lão tổ trở nên phẫn nộ.
Nhưng cho dù ông ta có phẫn nộ đến mức nào, cuối cùng cũng chỉ có thể nuốt hận vào trong, bởi vì ông ta đã mắc kẹt trong tâm trí của Trần Bình, căn bản không cách nào ra được.
Trong lòng Trần Bình cũng âm thầm tán dương Tháp Thông Thiên, sức mạnh của anh ta vô cùng lớn.
Nếu như thằng nhóc này ngưng tụ sức mạnh trong xác thịt rồi tấn công bản thân, có lẽ Trần Bình cũng cảm nhận được sức ép khổng lồ.
Nhưng nếu như anh đã muốn sử dụng linh hồn để tấn công thông qua sự tồn tại dũng mãnh của của Tháp Thông Thiên, vậy làm cho có thể cho phép anh ta có thể vào được linh hồn của bản thân được.
“Tên nhóc nhà cậu có gì đó không đúng, chắc chắn trong cơ thể cậu có thứ gì đó dị thường, nếu không nhất định không thể giữ được tôi!”
Ma phong lão tổ cuối cùng cũng phản ứng lại, không ngừng la hét ở bên cạnh, giống như ông ta đã nhìn thấu được tất cả.
"Tôi đã phải tự mình khổ sở tu luyện linh hồn ma thuật, là vì muốn linh hồn của bản thân trở nên lớn mạnh, nhưng không ngờ lại rơi vào tay thằng nhóc như cậu!”
“Rốt cuộc cậu đã có bảo bối gì, lại có thể trói buộc được linh hồn của tôi!”.
Ma phong lão tổ không ngừng hét lớn, âm thanh vô cùng chói tai, Trần Bình thấy vậy lập tức phong ấn miệng ông ta lại.
"Ông đừng có ở đây làm ồn nữa, tôi thấy rất phiền. Nói xong, Trần Bình bắt đầu đi tìm chiếc quan tài kia.
Chất lượng quan tài nhìn có vẻ tốt, nhưng Trần Bình lại không có hứng thú, nhưng thứ có sức mạnh quỷ dị như thế này, tự nhiên cũng làm Trần Bình cảm thấy buồn nôn.
Anh biến ra một chiếc rìu và chia quan tài ra thành nhiều mảnh. Anh nhìn thấy một chiếc đầu lâu được bảo tồn rất tốt trong quan tài.
"Ông bảo vệ chiếc đầu lâu này là vì muốn trùng tố lại cơ thể sao, nhưng đáng tiếc bây giờ ông đã không còn cơ hội đấy nữa rồi, đầu lâu của ông sẽ hoàn toàn bị tôi phá hủy”
Trần Bình cười hì hì nói, bộ dạng giống như một ác ma hết sức gian ác.
Ma phong lão tổ liên tục lắc đầu, ông ta không ngờ rằng Trần Bình có thể độc ác như vậy, còn muốn phá hủy xác của ông.
Nếu như Trần Bình không phá hủy đầu lâu của ông ta, thì một ngày nào đó ông vẫn có cơ hội để trùng tu lại cơ thể của mình, hơn nữa cơ thể trước kia của ông ta cũng rất tốt.
Tuy không thể so sánh với Trần Bình, nhưng cơ thể của ông ta cũng được xem như là một cực phẩm.
Nhưng không ngờ lại nghe được Trần Bình nói rằng muốn phá hủy cơ thể của ông ta, khiến ông ta nhất thời hoang mang không yên.
“Ủ ú ú!” Bây giờ ông ta đã bị Trần Bình phong ấn, miệng không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể liều mạng lắc đầu, phát ra những âm thanh kỳ quái để ngăn cản Trần Bình.
Nhưng Trần Bình từ đầu đến cuối không hề để ý đến ông ta, mà hiện tại anh đang cầm chiếc đầu lâu lên trước mặt mình, cẩn thận nghiên cứu nó.