Mục lục
Người thừa kế hào môn – Trần Bình (full) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2867: Đại trưởng lão ngông cuồng

“Thử thì thử, chẳng lẽ tôi lại sợ chắc? Chuyện bọn họ không làm được, không có nghĩa là tôi cũng không làm được!”

Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của đối phương, Trần Huyền Phong không nhịn được mà lắc lắc đầu, không ngờ tên nhãi này lại có dã tâm lớn như vậy.

Trần Bình điều khiển hạc tiên bay trên đường, không ngờ nơi này lại rộng lớn đến vậy, hơn nữa, xung quanh còn có các loại khung xương đủ mọi kiểu dáng, không chỉ có của con người, mà còn có xương của các loại yêu thú nữa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Bình chỉ có thể dùng hai chữ “Địa ngục' để diễn tả mà thôi.

Những bộ xương giương nanh múa vuốt trên mặt đất đã hoàn toàn biến mất, chỉ khi cảm ứng được có người nhảy xuống đất thì bọn chúng mới xuất hiện và trực tiếp kéo người đó đi mất. Trần Bình thậm chí không thể tưởng tượng được những người này sau khi bị kéo đi thì sẽ trở thành bộ dáng gì nữa. Có thể là đối phương sẽ nuốt sống con người, biến kẻ đó thành một bộ xương trắng hếu, sau đó để kẻ đó gia nhập vào đội quân xương trắng này cũng nên.

Lúc này, sắc trời đã tối, bên dưới vách núi tối đen như mực, hoàn toàn không thể nhìn thấy gì cả.

Vách núi này dường như là kín kẽ đến mức giá cũng không thể lọt vào vậy, Trần Bình cũng cảm thấy có chút khó khăn. khi quan sát mọi thứ xung quanh, chỉ có những tia sáng leo lét từ một nơi cách đó tầm trăm mét chiếu đến.

Lúc này, Trần Bình không lựa chọn tự mình bước đi, mà là tiếp tục cưỡi hạc tiên bay về phía trước. Đúng lúc này, hạc tiên đột nhiên phát ra mấy tiếng ù ù, sau đó dừng lại ngay tại chỗ với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Trần Bình biết rõ, điều này có nghĩa là có thứ gì đó khiển hạc tiên cảm thấy vô cùng sợ hãi xuất hiện. Thực lực của học tiên thực ra cũng không mạnh lắm, sau khi nhìn thấy những yêu thú khủng bố kia, nó sẽ chọn cách tránh đi.

Trần Bình vươn tay ra vỗ vỗ lên đầu học tiên, ra hiệu cho nó cố gắng giữ tỉnh táo. Dưới sự an ủi của Trần Bình, cuối cùng thì hạc tiền cũng bình tĩnh trở lại, sau đó, nó cẩn thận từng li từng tí dò dẫm đi về phía trước, dáng vẻ vẫn có chút thận trọng.

“Phía trước thế mà lại có một con yêu thú, chuyện này cũng thú vị thật đấy.”

Trần Bình cũng không ngờ rằng ở một nơi như thế này mà lại có một con yêu thú thực lực không tồi xuất hiện, cái này cũng có hơi khoa trương rồi đó!

Lúc Trần Bình đang tìm kiếm vị trí của đối phương thì đột nhiên có một cơn gió lớn thổi qua mặt anh, ngay sau đó, hạc tiên vô cùng chật vật ngã cái rầm xuống mặt đất, nhìn có vẻ cực kỳ đáng thương.

Trần Bình nhíu mày, anh trực tiếp thu hạc tiên vào, không nghĩ tới thứ này lại lợi hại như vậy, ra tay cũng đủ ác độc, một chưởng này suýt chút nữa đã quạt cho hạc tiên chết tức tưởi luôn rồi.

Mặc dù thực lực của học tiên không quá mạnh, nhưng mà trên thực tế thì sức chống đỡ của nó vẫn rất tốt.

Trần Bình cũng không ngờ rằng ở một nơi thế này mà lại có nhiều yêu thú như vậy, thậm chí anh còn cảm nhận được sự tồn tại của rất nhiều yêu thú khác, điều này khiến sắc mặt của anh trở nên rất khó coi.

Hình như anh đã vô tình đi vào hang ổ của một con yêu thủ mất rồi.

Trần Bình cực kỳ cẩn thận dò xét xung quanh, đồng thời cũng không quên đút cho hạc tiên một viên thuốc.

Những con yêu thú này thật sự rất lợi hại, Trần Bình lấy ra một thanh trường kiểm, nghiêm túc nhìn chằm chằm xung quanh. Anh vung trường kiếm một vòng, lập tức đánh trúng một con quái vật khổng lồ, phát ra một tiếng vang trầm đục.

Con quái vật bị kia bị trúng đòn thì lập tức gào lên một tiếng đau đớn, tiếng gào của nó giống hệt như tiếng gào khóc của trẻ con vậy, nó vẫn đang không ngừng chạy trốn về phía xa. Tiếng trẻ con gào khóc văng vẳng trong đêm tối, có vẻ vô cùng đáng sợ.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Trần Bình cũng nhăn mày lại, anh không ngờ thứ này lại lợi hại như vậy, thậm chí còn cố ý phát ra loại âm thanh buồn nôn thế này để hù dọa mình nữa chứ!

Thông qua động tác tấn công lúc nãy của con yêu thú kia, Trần Bình có thể cảm nhận được sức mạnh tối thiểu mà nó có thể bộc phát ra cũng phải hơn năm ngàn ki-lô-gam. Tuyệt đối không thể coi thường thứ này được!

Trần Bình tiếp tục đi về phía trước men theo con đường mà đối phương đã chạy đi trước đó, anh muốn tìm được sào huyệt của con yêu thú này.

Nhưng mà, cho dù anh đã tung hoành giang hồ rất nhiều năm, thì đến tận bây giờ anh cũng chưa từng gặp con yêu thú nào kiêu ngạo như vậy, đối phương lại còn có thể phát ra âm thanh giống như tiếng khóc của trẻ con, điều này đúng là có chút làm người ta sợ hãi thật.

“Đây rốt cuộc là loại yêu thú gì? Tại sao lại quái dị như thế cơ chứ? Chẳng lẽ ở phía dưới có rất nhiều sao?”

Trong lúc Trầm Bình đang tự lẩm bẩm một mình thì đột nhiên ở bên cạnh có một cái bóng màu bạc nhào về phía anh, Trần Bình lập tức xoay người chống cự, sau đó giết chết con yêu thú này chỉ trong một cái chớp mắt.

“Hổ không ra oai thì chúng mày cho rằng tạo là một con mèo ôm thật đấy hả? Chỉ là một con yêu thú mà cũng dám đối đầu với tao à?”

Sau khi giải quyết xong con yêu thú này, Trần Bình cũng nương theo ánh sáng để quan sát tình hình xung quanh.

Ở một nơi quanh năm không thấy ánh sáng như thế này, theo lý thuyết thì chỉ nên có một số loài thực vật ưa ẩm ướt sinh trưởng mới đúng, thế nhưng thực vật ở chỗ này lại vô cùng tươi tốt, có vẻ như được bồi dưỡng rất tốt.

Theo suy nghĩ của Trần Bình thì hẳn là sẽ có một con sông ngầm dưới lòng đất ở xung quanh đây.

Nếu như đã có sông ngầm, vậy thì cũng nói lên rằng ở dưới này chắc chắn có tồn tại một thế giới dưới lòng đất. Những con yêu thú cứ liên tục quấy rối Trần Bình thật ra là một loài cá sinh sống ở sâu dưới lòng đất.

Nếu như Trần Bình có thể nhìn thấy rõ hình dạng của đối phương thì chắc chắn rằng anh có thể nhận ra đây là một con kỳ nhông. Mà con yêu thú kỳ nhông này cũng giống hệt như loài kỳ nhông ở thế giới của anh vậy, thứ này thật sự là vô cùng khủng bố, không chỉ có thể phát ra âm thanh như tiếng gào khóc của trẻ con, mà nó còn có thể dùng đủ loại động tác cực kỳ đáng sợ để hù dọa người ta.

Trên người con kỳ nhông này mọc đủ loại xước mang rô, hơn nữa, lúc nhìn qua giống như là cả người nó đều dính đầy máu thịt vậy, rất là khủng bố. Ngay cả tiếng kêu rên của nó cũng khiến người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.



Trần Bình trực tiếp duỗi tay ra, sờ soạng trên thi thể đã bị mình chém chết một cái, ngay sau đó, có một luồng tinh khí vô cùng mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể của anh.

Đây là một thủ thuật mà từ trước tới nay Trần Bình chưa từng làm thử, trước đây anh cực kỳ khinh thường thủ thuật này, nhưng mà hôm nay tự nhiên anh lại muốn dùng thử một chút xem nó thế nào.

Chỉ cần có thể đánh bại đối phương, vậy thì anh có thể cưỡng chế hấp thu tinh khí trong cơ thể đối phương, dùng để nâng cao và phục hồi sức mạnh của bản thân trong một cuộc chiến quy mô lớn, đây chắc chắn là một phương pháp vô cùng hữu ích.

Tuy nhiên, Trần Bình cảm thấy có chút không hài lòng, phải giết chết đối phương thì mới có thể nhận được phần thưởng này, không thể không nói đây đúng là một việc quá tốn thời gian.

Nếu như có thể trực tiếp thông qua việc dùng thực lực của mình để đàn áp đối phương mà nhận được phần thưởng này, vậy thì sẽ thoải mái hơn nhiều.

Nếu thực lực của anh cao hơn người khác, vậy thì anh có thể đàn áp đối phương và hấp thu toàn bộ tinh khí của kẻ đó, vậy thì đương nhiên là anh sẽ càng mạnh mẽ hơn rồi.

Nhưng mà như thế này cũng khiến anh hài lòng rồi. Trần Bình không nói thêm gì nữa, chỉ yên lặng lựa chọn tiếp tục tiến về phía trước,

Trên đường đi của Trần Bình, có rất nhiều kỳ nhông điên cuồng xông tới công kích anh, Trần Bình trực tiếp nâng tay lên ngăn cản đòn tấn công của chúng, cũng tiện tay xử lý hết mấy con yêu thú hung hăng ngang ngược này luôn.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK