Chương 2752: Người trong lồng tre
Cho tới bây giờ, Hoa Vân Doanh vẫn còn cảm giác đau rát trên mặt. Một tát này thành công kéo Hoa Vân Doanh trở về hiện thực. Cuối cùng cô cũng ý thức được cái gì gọi là một thân một mình.
Cô chủ nhà họ Hoa, cái danh này nghe thì hay, có điều đằng sau lại phải gánh chịu không ít, Hoa Vân Doanh biết, mình nhất định không gánh được.
Vào lúc Hoa Vân Doanh bị áp giải đi, cô cũng nghe được Bình Bình giải thích.
"Nghe nói là do Loạn Xuyên Sa kia trở về, mà gia tộc chúng ta muốn đầu quân cho lão ta, cho nên muốn bắt cô chủ ra trao đổi"
"Ban đầu bọn họ còn định dùng ít khổ nhục kế giữ cô chủ lại, không ngờ cô chủ lại trở nên mạnh như thế, cho nên chỉ có thể dùng thủ đoạn này."
Bình Bình bị hành hạ đã lâu cho nên đương nhiên hiểu nội tình bên trong. Nghe được lời này, Hoa Vân Doanh không nhịn được thở dài một hơi.
Vào mấy canh giờ trước, Hoa Vân Doanh mới biết mâu thuẫn giữa sư phụ của mình và Loạn Xuyên Sa, không ngờ lần này lại trả miếng nhanh như như vậy.
"Được rồi, em yên tâm đi, đến lúc đó gặp nguy hiểm gì, tôi nhất định sẽ không chạy thoát một mình, nhất định sẽ dẫn cả em theo"
Trong lòng Hoa Vân Doanh âm thầm thề, trái tim cô cũng chịu tổn thương cực lớn. Lúc này, đám người Trần Bình đã lên sân khấu chỗ xếp hàng chờ.
Bọn họ mãi mà không thấy được bóng dáng Hoa Vân Doanh đầu, điều này không khỏi khiến họ cảm thấy có hơi nghi ngờ.
Cổ Nhạc Nhạc vẫn luôn nằm trong tay chiếc nhẫn của Hoa Vân Doanh, chờ đối phương tới lấy. "Lạ ghê, con nhóc này ở nhà chơi vui quá nên quên mất chuyện hôm nay rồi à?" .
Sư Chấn Thiên tò mò lên tiếng, trong mắt anh ta, Hoa Vân Doanh cũng không phải là một người không đáng tin như vậy.
Nghe Sư Chẩn Thiên nói, Trần Bình không trả lời, anh chỉ duy trì im lặng.
Mặc dù bình thường Hoa Vân Doanh rất kín miệng, đứng phía sau mọi người cười trộm, còn thích trốn trong góc nhìn lén bọn họ.
Nhưng điều này không có nghĩa là Hoa Vân Doanh không thích sống chung. "Trong này nhất định có điều kỳ quái". Im lặng một hồi lâu, cuối cùng Trần Bình lên tiếng. "Cậu xem đó là gì?" Sư Chấn Thiên đột nhiên duỗi ngón tay chỉ về phía trước Loan Xuyên Sa.
Lúc này Loạn Xuyên Sa dẫn theo một đám người trắng trợn đi tới, mà phía sau lão ta có một chiếc xe ngựa, bên trong đặt một chiếc lồng kín không kẽ hở.
"Trong lồng chứa thứ gì vậy?" Vẻ mặt Sư Chấn Thiên ánh lên sự tò mò, có chút khó hiểu lên tiếng. "Tôi đi xem một chút.
Trần Bình đi thẳng về phía cái lồng nhìn thoáng qua, mặc dù bên ngoài lồng có kết giới nhưng vẫn không thể qua được mặt anh.
Lúc Trần Bình nhìn thấy rõ ràng đồ trong lồng, sắc mặt anh trở nên có chút khó coi.
Đám người Sư Chấn Thiên gần như không cần suy đoán rốt cuộc bên trong có gì, nhìn sắc mặt Trần Bình là biết không ổn rồi.
Cổ Nhạc Nhạc lập tức có suy nghĩ muốn đi tới vén chiếc lồng lên.
"Lão đại, trong lồng này rốt cuộc có thứ gì vậy? Vì sao nét mặt của cậu đột nhiên trở nên khó coi thế?"
Thấy Trần Bình không nói lời nào, làm hại Sư Chẩn Thiên có chút nóng nảy, anh ta gấp gáp lên tiếng hỏi.
Năng lực của Trần Bình cực mạnh, cũng chỉ có anh mới có bản lĩnh nhìn được bên trong kết giới. Cho nên lần này đám người Cổ Nhạc Nhạc chỉ có thể chờ đợi, đợi Trần Bình công bố kết quả mà anh nhìn thấy.
"Người trong lồng là Hoa Vân Doanh" Trần Bình gằn từng chữ. Nghe vậy, tất cả đều sợ ngây người. Bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ Hoa Vân Doanh lại bị vây trong lồng. Hơn nữa nhìn dáng vẻ đều là do Loan Xuyên Sa gây nên.
Sư Chẩn Thiên và Cổ Nhạc Nhạc liền muốn qua trừng trị Loan Xuyên Sa ngay, theo như bọn họ nghĩ thì đây đều là âm mưu của Loạn Xuyên Sa.
Trần Bình lại trực tiếp ngăn cản hai người.
"Đừng nóng vội, bây giờ Hoa Vân Doanh và một cô gái khác bị vây ở bên trong, tình trạng của họ coi như không tệ, tạm thời đừng làm hành động thiếu suy nghĩ"
"Chúng ta trước tiến vào vùng lịch luyện, đến lúc đó tiếp cập Loạn Xuyên Sa rồi làm rõ tại sao lão ta lại đột nhiên ra tay với Hoa Vân Doanh."
Trần Bình là người biết nhìn xa, anh biết tiếp theo nên làm thế nào, bây giờ mà tùy tiện hành động sẽ chỉ phá hủy toàn bộ kế hoạch thôi.
Đương nhiên không ai phản đối Trần Bình, bọn họ đều hiểu rõ, nếu bây giờ Hoa Vân Doanh không có việc gì, thì tất cả đều có thể tạm thời không so đo.
Chờ đến khi bọn họ bước vào vùng lịch luyện, rồi đi trừng trị Loan Xuyên Sa vẫn kịp.
"Tiếc là tất cả mọi thứ của Hoa Vân Doanh đều nằm ở chỗ tôi, trước khi đi cậu ấy giao nhẫn trữ đồ cho tôi, bây giờ đoán chứng không có gì cả."
Cổ Nhạc Nhạc có chút lo lắng nhìn thoáng qua chiếc lồng to.
Tất cả đều lo, không biết liệu Hoa Vân Doanh có gặp phải nguy hiểm gì không, còn Trần Bình thì trực tiếp vung một tia thần thức đặt bên trên chiếc lồng.
Mặc dù tiếp xuống bọn họ sẽ không cùng hành động với chiếc lồng này, nhưng Trần Bình có thể tùy thời giám sát vị trí cụ thể của nó, đồng thời cam đoan Hoa Vân Doanh được an toàn.
"Yên tâm đi, bây giờ tôi đã để lại một tia thần thức, tiếp theo có thể quan sát động thái của Hoa Vân Doanh bất cứ lúc nào, mọi người cũng đừng quá lo lắng, an tâm làm tốt chuyện của chính mình là được."
"Dù thế nào Hoa Vân Doanh cũng là đồ tôn của tôi, tôi không thể để cho cô bé xảy ra chuyện gì được."
Lời của Trần Bình cũng làm cho hai người còn lại buông được tảng đá trong lòng xuống, nếu Trần Bình đã nói vậy thì đương nhiên Hoa Vân Doanh sẽ bình an vô sự.
Mọi người nhanh chóng đặt chuyện này ở một bên, bọn họ nhanh chóng tới chỗ ghi danh, xếp hàng chờ được đưa đi.
"Tiếc là tất cả mọi thứ của Hoa Vân Doanh đều nằm ở chỗ tôi, trước khi đi cậu ấy giao nhẫn trữ đồ cho tôi, bây giờ đoán chứng không có gì cả."
Cổ Nhạc Nhạc có chút lo lắng nhìn thoáng qua chiếc lồng to.
Tất cả đều lo, không biết liệu Hoa Vân Doanh có gặp phải nguy hiểm gì không, còn Trần Bình thì trực tiếp vung một tia thần thức đặt bên trên chiếc lồng.
Mặc dù tiếp xuống bọn họ sẽ không cùng hành động với chiếc lồng này, nhưng Trần Bình có thể tùy thời giám sát vị trí cụ thể của nó, đồng thời cam đoan Hoa Vân Doanh được an toàn.
"Yên tâm đi, bây giờ tôi đã để lại một tia thần thức, tiếp theo có thể quan sát động thái của Hoa Vân Doanh bất cứ lúc nào, mọi người cũng đừng quá lo lắng, an tâm làm tốt chuyện của chính mình là được."
"Dù thế nào Hoa Vân Doanh cũng là đồ tôn của tôi, tôi không thể để cho cô bé xảy ra chuyện gì được."
Lời của Trần Bình cũng làm cho hai người còn lại buông được tảng đá trong lòng xuống, nếu Trần Bình đã nói vậy thì đương nhiên Hoa Vân Doanh sẽ bình an vô sự.
Mọi người nhanh chóng đặt chuyện này ở một bên, bọn họ nhanh chóng tới chỗ ghi danh, xếp hàng chờ được đưa đi.
Lần này cũng có thể coi là Loạn Xuyên Sa đã bỏ ra một số tiền lớn để cử hành hoạt động này, vậy mà sắp xếp một chiếc xe yêu thú xa hoa chờ bọn họ đi.
Tuy nói bây giờ yêu thú không bị nhân loại khống chế, nhưng đó chỉ là những có yêu thú có trí thông minh cao, còn loại thấp thì vẫn bị điều khiển như thường.
Những yêu thú kia dùng để kéo xe còn nhanh hơn ngựa. Nhược điểm duy nhất là giá cả đắt đỏ, không phải người bình thường có thể kham nổi.
Nhìn thấy Loạn Xuyên Sa chịu chơi như vậy, Trần Bình cũng cảm thấy kinh ngạc, xem ra chuyện này cực kỳ quan trọng đối với Loạn Xuyên Sa, nếu không lão ta cũng không tốn nhiều tiền như vậy.
Đúng lúc này, Tiếu Lâm Thiên cũng có vẻ hưng phấn ngồi cùng một chiếc xe với Loạn Xuyên Sa, không ngừng khoa tay múa chân.
Tâm trạng của anh ta cực kỳ kích động, giống như là đang hoàn thành một nghi lễ gì đó, thậm chí còn đổi một bộ quần áo mới.
"Sư phụ, đến lúc đó chúng ta sẽ giết hết toàn bộ đám người này, mang bọn họ tới tế tự!" "Chờ chúng ta triệu hoán được vị kia ra, thực lực của chúng ta sẽ tiến thêm một bước. Bây giờ Tiếu Lâm Thiên đã kích động đến độ khó mà kiềm chế được. Vốn anh ta tưởng chỉ mình sư phụ được hưởng lợi, trong lòng cũng có chút bất mãn.